MA ĐAO CA - Trang 274

Bạch Ngọc Quyên chỉ cảm thấy tiếng động trên phiên với tiếng lẩm bẩm

của đối phương hệt như tiếng ru mẹ hiền bên võng đưa, liền cảm thấy mí
mắt trĩu ngã và há miệng ngáp dài.

Lúc này Bạch Ngọc Quyên đang đứng ở cửa thang lầu, tay cắp Hồ Thiết

Sanh trong chăn, người lảo đảo và cảm thấy buồn ngủ khôn tả.

Chiêu Hồn Phiên trong tay Thôi Miêu Tú Sĩ mỗi lúc càng vung nhanh

hơn, còn người bịt mặt cao to thì cười hăng hắc không ngớt.

Bạch Ngọc Quyên cảm thấy vô cùng mỏi mệt, thật muốn nằm ngủ một

giấc, nhưng nàng hãy còn một chút lý trí, vẫn cố gắng kềm chề.

Thế nhưng, thuật thôi miên này hết sức bá đạo, dù là cao thủ bậc nhất võ

lâm, một khi đã lọt vào vòng cũng không sao chống lại nổi.

Bạch Ngọc Quyên bỏ Hồ Thiết Sanh xuống, ngồi dựa vào vách ngay cửa

thang lầu ngủ khò.

Ngay khi ấy, cửa thang lầu xuất hiện một bóng người, xách lấy Hồ Thiết

Sanh trong chăn phóng đi.

Người bịt mặt cao to tức giận quát :

- Đứng lại!

Đồng thời đã tung mình xuống lầu, Thôi Miêu Tú Sĩ cũng vội cắp lấy

Bạch Ngọc Quyên và một chiếc túi vải to phi thân đuổi theo.

Người cướp lấy Hồ Thiết Sanh rất cao, nhìn kỹ thì ra là hai người, người

này ngồi trên vai người kia. Người ngồi trên tay xách cuộn chăn có Hồ
Thiết Sanh trong ấy.

Người bịt mặt cao to trầm giọng quát :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.