MA ĐAO CA - Trang 273

Bạch Ngọc Quyên thầm kinh hãi, chỉ một Thôi Miêu Tú Sĩ đã không ứng

phó nổi, lại còn người bịt mặt cao to nghe khẩu khí có lẽ còn lợi hại hơn
Thôi Miêu Tú Sĩ nhiều.

Nàng đưa ngang Ma già lên môi, lập tức thổi lên Ma Già thập cửu phách

trong Ma Già tam điệp, tiếng già cao vút tận mây xanh, khỏa lấp cả nước
sông.

Thôi Miêu Tú Sĩ và người bịt mặt cao to tuy tự phụ, nhưng khi nghe tiếng

già cũng không dám khinh suất, lập tức nhắm mắt vận công chống lại.

Khúc thứ nhất dứt, lại đến khúc thứ nhì, âm điệu biến đổi, tiếng sát phạt

kinh tâm động phách. Đến khúc thứ ba, âm điệu trở nên vui mừng khấp
khởi như trạng nguyên đại cập đệ, vinh quy bái tổ, lại như đêm tân hôn
động phòng hoa chúc, niềm vui mừng dậy trong lòng hai ma đầu ấy.

Thôi Miêu Tú Sĩ nội lực kém hơn, đã bật cười khúc khích. Người bịt mặt

cao to tuy nội công thâm hậu, nhưng cũng không khỏi vẻ mặt lộ vẻ vui
mừng, hiển nhiên đã bị tiếng già ảnh hưởng.

Thế nhưng, Bạch Ngọc Quyên tự hiểu rất rõ, ba khúc Ma Già tam điệp đã

sắp thổi hết, một khi chấm dứt vẫn không khỏi bị độc thủ, chi bằng vừa thổi
vừa đi, chỉ cần ra khỏi lầu Hoàng Hạc là có thể thoát thân.

Nào ngờ nàng vừa đi đến cửa thang lầu thì khúc thứ ba đã dứt, người bịt

mặt cao to liền cười khẩy nói :

- Ngươi trốn chạy được sao?

Vung tay vỗ Thôi Miêu Tú Sĩ một cái, Thôi Miêu Tú Sĩ liền rùng mình,

buông tiếng cười sắc lạnh. Chiêu Hồn Phiên trong tay vung nhanh, nhắm
mắt và miệng đọc lẩm nhẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.