MA ĐAO CA - Trang 490

Năm ngày sau, Hồ Thiết Sanh thể lực đã bình phục, và thương thế tay trái

của Bạch Diêu Hồng cũng đã lành lặn, nhưng nàng mất đi một cánh tay
khiến Hồ Thiết Sanh hết sức áy náy, nên càng kính yêu nàng hơn.

Và Bạch Diêu Hồng cứ mỗi lần nghĩ đến Quan Tiêu Thiên bị đánh rơi

xuống núi sống chết không rõ là lại càng đau buồn rơi lệ, Hồ Thiết Sanh
cũng chỉ biết an ủi nàng với câu người tốt ắt được trời phò hộ, có thể là ông
đã được cứu sống.

Tối hôm thứ sáu, Hồ Thiết Sanh bốn người đã đến phụ cận Trích Tinh

bình Mang Sơn.

Hồ Thiết Sanh dịch dung và mặc áo giáp vàng, ba người đều tột cùng

kinh ngạc.

Hồ Thiết Sanh nghiêm nghị nói :

- Trong Tổng đàn Kiếm Già Minh cao thủ đông đảo, hung hiểm cùng

khắp, ba người hãy tạm ở lại đây, nếu Hồ mỗ quá canh tư mà chưa trở ra, ba
người hẵng vào.

Bạch Diêu Hồng không đồng ý :

- Sanh ca, tiểu muội đi với, vả lại ở lại đây làm sao tiểu muội yên tâm

được.

Hồ Thiết Sanh nghiêm giọng :

- Hồng muội phải biết là nếu có Hồng muội ở bên, ngu huynh hẳn sẽ

phân tâm, vạn nhất bị phát hiện động thủ, ngu huynh phải lo cho Hồng
muội, rất có thể lỡ mất đại sự.

Bạch Diêu Hồng đànhh ở lại nói :

- Vậy Sanh ca phải hết sức cẩn thận nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.