MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1084

Giang Trừng không tự chủ được tiếp nhận lấy thanh kiếm, không động

đậy, mà hoang mang lo sợ nhìn về phía Ngụy Vô Tiện.

Hắn không nhìn còn tốt, vừa nhìn tới, ánh mắt Lam Vong Cơ liền khiến

quanh thân hắn phát lạnh, như rơi vào hầm băng.

Ôn Ninh nói: "Ngươi cầm thanh kiếm này, đến yến tiệc, đến giáo trường,

đến bất kỳ nơi nào, yêu cầu tất cả những người ngươi nhìn thấy thử rút
thanh kiếm này. Ngươi xem một chút đến tột cùng có ai có thể rút ra được
không! Ngươi sẽ biết ta đến tột cùng có nối dối hay không! Giang tông chủ
--- ngươi, ngươi là người cường đại như vậy, một đời luôn cùng một người
so sánh, có biết đâu rằng ngươi vốn nguyên bản không thể so sánh với
hắn!"

Giang Trừng một cước đạp trúng Ôn Ninh, cầm lấy Tùy Tiện, nghiêng

ngả lảo đảo chạy về hướng yến thính.

Hắn vừa chạy vừa rống, cả ngươi như điên cuồng, Ôn Ninh bị hắn đạp,

đập vào một thân cây trong đình viện, chậm rãi đứng lên, bận rộn nhìn về
phía hai người còn lại.

Gương mặt Lam Vong Cơ trắng đến tái nhợt, thần sắc lạnh lùng đến cực

điểm, đưa mắt nhìn từ đường Vân Mộng Giang thị, đem thân thể Ngụy Vô
Tiện từ trên lưng ôm lấy, không quay đầu lại mà đi về một hướng khác.

Vừa rồi Ngụy Vô Tiện đã nói, Lam Trạm, chúng ta đi thôi.

Ôn Ninh vội vàng đuổi theo, vội vàng theo y ra khỏi đại môn Liên Hoa

Ổ. Đến bến tàu thì thấy, một số lượng lớn các tàu thuyền đều có vài nhóm
người ở trên đang chuẩn bị hồi gia(về nhà), bến tàu chỉ còn lại mấy con
thuyền không người trông giữ. chiếc thuyền vừa dài vừa mỏng, phảng phất
như hình dạng của cây liễu, có thể mang theo bảy tám người, hai đầu
thuyền hơi hơi nhếch lên, hai mái chèo được đặt nghiêng ở đuôi tàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.