MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1399

giục giã cho thấy hắn đang rất sốt ruột.

Sau cùng, gã nơm nớp lo sợ đặt hai tay lên trên mái tường, thò đầu ra,

chỉ lia mắt nhìn qua đã ngã chổng ngược, cắm đầu xuống đất.

Tần công tử kể: "Gã nói, đứng ngoài gõ cửa là một quái vật mặc áo liệm.

Đầu tóc bù xù, toàn thân vấy máu, không phải người sống."

Nghe đến đây, Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ đưa mắt nhìn nhau một

cái.

Lam Tư Truy liền hỏi: "Tần công tử, không thể miêu tả cụ thể hơn sao?"

Tần công tử không phải người trong huyền môn, đi tìm bừa mà lại gặp

đúng người. Hắn chỉ biết mấy vị trước mặt là người theo đạo, nhưng chẳng
hề biết thân phận danh hiệu của họ là gì. Nhưng Lam Vong Cơ mang phong
tư như băng tuyết cùng với khí độ phi phàm; Ngụy Vô Tiện thần sắc lanh
lợi cứ như đã dự liệu sẵn trong lòng; Lam Tư Truy tuy còn trẻ tuổi, nhưng
từng cử chỉ đều toát lên phong thái, cho nên Tần công tử không dám thất lễ,
đáp: "Không thể. Tên người hầu ngu xuẩn kia rất nhát gan, mới liếc qua
một cái đã bị dọa ngất rồi. Ta bóp nhân trung gã nửa ngày mới tỉnh, làm sao
trông chờ gã thấy rõ ràng tỉ mỉ cơ chứ."

Ngụy Vô Tiện mở lời: "Cho phép ta hỏi một câu."

"Xin cứ hỏi."

"Tần công tử, lúc đó ngươi chỉ sai kẻ khác nhìn, còn bản thân không nhìn

sao?"

"Không."

"Tiếc quá."

"Có gì đáng tiếc?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.