MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1419

Đêm thứ hai, Tần công tử vẫn không ngủ được, đốt đèn đọc sách đêm

trong đại đường. Không lâu sau, con hung thi đó - tên gia bộc đó, vẫn đến
như lệ cũ.

Nó vẫn không thể mò vào nhà, chỉ nhảy lung tung ngoài cửa, đôi khi đập

cửa, vậy mà vẫn chẳng thể đập được cánh cửa gỗ dán bằng giấy. Chẳng bao
lâu sau, tiếng động kia xa dần. Liên tục mấy ngày Tần công tử không thể
ngủ yên, cuối cùng chịu hết nổi, trong lúc sơ ý cơn buồn ngủ dâng lên, hắn
nghiêng đầu ngồi ngủ mê man.

Mơ mơ màng màng chẳng biết bao lâu, chợt nghe thấy cửa bị gõ ba tiếng

trong trẻo. Cả người hắn căng ra, sống lưng thẳng tắp, thoáng chốc tỉnh táo
trở lại.

Ngoài cửa, một người phụ nữ gọi: "Phu quân."

Tần công tử ngủ say chẳng biết trời trăng gì, cha cũng không nhận ra,

thoáng nghe tiếng Tần phu nhân bèn đứng dậy định mở cửa. Nhưng chưa đi
được vài bước, chợt nhớ ra mấy ngày nay Tần phu nhân liên tục khóc lóc
quậy phá cãi cọ với hắn, mấy ngày này nàng ta không sao chịu nổi, hôm
qua vừa thu xếp đồ đạc về nhà mẹ đẻ rồi. Nàng ta sợ hãi mới về nhà, lý nào
nửa đêm canh ba lại dám một thân một mình quay về?

Thân thể cô gái yểu điệu in trên giấy dán cửa sổ, quả thực rất giống bóng

dáng phu nhân hắn. Nhưng Tần công tử không dám khinh thường, nhẹ
nhàng rút kiếm ra, hỏi: "Phu nhân, sao nàng lại trở về? Nàng hết giận rồi
sao?"

Cô gái ngoài cửa cất giọng khô khan: "Thiếp về rồi, thiếp đã hết giận,

chàng mở cửa đi."

Tần công tử không dám tùy tiện mở cửa, chỉ kiếm vào cửa, nói: "Phu

nhân, hay là nàng về chỗ nhạc trượng đi, nơi đó an toàn hơn. Lỡ nó còn
chưa đi, cứ quanh quẩn ở gần căn phòng này thì phải làm sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.