MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 180

tiểu bối này. Hắn chỉ vào thỏ trắng tròn vo đầy đất, nói: "Không thể nướng
thật hả? Có phải nướng xong sẽ bị đuổi xuống núi liền không?"

Lam Cảnh Nghi nói: "Đây là do Hàm Quang Quân nuôi, ngươi dám

nướng!"

Ngụy Vô Tiện nghe xong, suýt nữa cười ngã xuống đất, nghĩ thầm: "Cái

tên Lam Trạm này thật là! Hồi trước đưa y y không thèm, giờ lại lén lén lút
lút nuôi một đàn. Còn bảo không muốn, lừa ai? Làm ơn đi, y mà thích mấy
con vật nhỏ nhỏ đầy lông trắng xoá này ấy hả! Y nuôi kiểu gì? Hàm Quang
Quân nghiêm mặt ôm thỏ, ui mình chết mất thôi...."

Nhưng nghĩ tới tình cảnh tối qua, hắn bỗng nhiên cười không nổi nữa.

Chính vào lúc này, từ phía tây Vân Thâm Bất Tri Xử, truyền đến từng

hồi chuông.

Tiếng chuông này hoàn toàn không giống với tiếng chuông báo canh giờ,

vừa dồn dập vừa mạnh mẽ, cứ như có tên điên nào đó đang đánh. Lam
Cảnh Nghi và Lam Tư Truy hoàn toàn biến sắc, không để ý tới động tác
chọc cười đó của hắn, bỏ hắn lại đó mà chạy đi. Ngụy Vô Tiện lòng biết
khác thường, vội vàng đuổi theo.

Tiếng chuông truyền đến từ một toà vọng lâu.

Toà vọng lâu này gọi là "Minh thất", vách tường chung quanh đều lấy vật

liệu đặc thù tạo ra, có chú văn chữ triện, là kiến trúc chuyên dùng để chiêu
hồn của Lam gia. Khi tiếng chuông trên vọng lâu đột ngột tự phát, cũng
đồng nghĩa với việc có chuyện xảy ra: người tiến hành nghi thức chiêu hồn
bên trong, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Ngoài vọng lâu, con cháu Lam gia và môn sinh vây lại ngày càng nhiều,

nhưng không một ai dám tùy tiện bước vào. Cửa Minh thất là một tấm gỗ
đen nhánh, chỉ có thể mở từ bên trong. Dùng sức mạnh phá ở ngoài không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.