MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 237

chắn mặt mình lại, tỏ vẻ "phi lễ chớ nhìn". Ngụy Vô Tiện lướt qua quạt
giấy, đánh giá một phen.

Vị này năm xưa là bạn đồng môn với hắn, nhiều năm trôi qua cũng

chẳng thay đổi là bao. Năm đó ra sao, bây giờ vẫn vậy. Một gương mặt dịu
ngoan mặc người tuỳ ý nhào nặn, một thân quần áo phẩm vị không tệ,
đương nhiên cũng sẽ tốn không ít tâm tư lên trên bản mặt. Nói gã là tiên thủ
Huyền môn, còn chẳng bằng nói gã là kẻ không phận sự. Mặc long bào vào
chả giống Thái tử, đeo trường đao cũng chả phải gia chủ.

Gã chết cũng không nhận, Lam Vong Cơ liền ném vải áo mà con chó

ngao xé xuống ngày đó lên trên bàn. Nhiếp Hoài Tang che tay áo thiếu mất
một mảnh của gã lại, mặt bi thảm: "Chẳng qua đúng lúc ta đi ngang qua
thôi mà. Ta thật không biết gì hết đó."

Ngụy Vô Tiện nói: "Ngươi không biết, vậy ta nói, coi ngươi có nghe hay

không là biết thôi."

Nhiếp Hoài Tang lúng túng không biết nên ứng đối ra sao. Ngụy Vô Tiện

đã nói mất rồi.

"Dãy Hành Lộ thuộc khu vực của Thanh Hà có lời đồn về 'Cật nhân lĩnh'

và 'Cật nhân bảo', nhưng không có bất cứ người bị hại nào xác nhận. Vì lẽ
đó, nên nó mới là tin đồn. Mà lời đồn sẽ khiến người bình thường rời xa
dãy Hành Lộ. Bởi vậy, nó thật ra chính là một đạo phòng tuyến. Hơn nữa
chỉ là đạo thứ nhất."

"Đã có thứ nhất thì sẽ có thứ hai. Đạo phòng tuyến thứ hai, chính là tẩu

thi trên dãy Hành Lộ. Dù có người không sợ lời đồn về bảo ăn thịt người
xông lên dãy, hoặc là đi nhầm vào dãy, thì khi trông thấy người chết cất
bước đi, cũng sẽ chạy trối chết. Nhưng số lượng những tẩu thi này ít, lực
sát thương thấp, vì vậy cũng sẽ không tạo ra thương tổn thật sự."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.