MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 235

Lam Vong Cơ ôm hắn, bước đi vô cùng vững, đáp trả cũng cực kỳ ổn:

"Ngươi nói không muốn cõng."

Ngụy Vô Tiện nói: "Cũng đâu có bảo ngươi ôm thế này?"

Bây giờ đã vào đêm, trên đường chẳng có người qua lại, mà dù là ai đi

nữa, cũng không mất mặt cho lắm. Ngụy Vô Tiện lại chả phải người da mặt
mỏng, bị ôm đi một lúc thì liền thả lỏng ngay, cười nói: "Ngươi định so da
mặt ai dày hơn hả?"

Mùi đàn hương yên ả trong vắt nọ vương vấn bên người, Lam Vong Cơ

không nhìn hắn, mắt hướng thẳng phía trước, bát phong bất động, vẫn là vẻ
mặt cực kỳ chính trực, cực kỳ nghiêm túc nhạt nhẽo. Ngụy Vô Tiện thấy y
làm lơ, cứng đầu cứng cổ, nghĩ thầm: "Không ngờ lòng trả thù của Lam
Trạm này lại ghê gớm đến thế. Hồi trước hắn chọc y, y toàn chịu mất mặt.
Giờ hắn thế này thế nọ y đều đòi lại hết, để y chịu bẽ mặt. Này tiến bộ quá
thể rồi. Chẳng những tu vi tiến bộ, mà da mặt cũng tiến bộ theo."

*Bát phong gồm có bốn điều phước lành và bốn điều bất trắc như sau:

"thịnh và suy, hủy và dự, xưng và cơ, khổ và lạc" theo daophatngaynay.com

Hắn nói: "Lam Trạm, hồi ở núi Đại Phạm ngươi đã nhận ra ta rồi nhỉ."

Lam Vong Cơ: "Ừm."

Ngụy Vô Tiện hỏi: "Sao lại nhận ra?"

Lam Vong Cơ rủ mi, liếc mắt nhìn hắn: "Muốn biết?"

Ngụy Vô Tiện đáp chắc chắn: "Ừ."

Lam Vong Cơ nói: "Chính ngươi nói ta biết."

Ngụy Vô Tiện: "Chính ta? Bởi vì Kim Lăng? Bởi vì ta triệu Ôn Ninh

đến? Không phải chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.