MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 263

Coi vẻ mặt, Ngụy Vô Tiện hiểu rõ hiểu ra, Lam Vong Cơ có lời muốn

nói, nhưng không tiện khi nói trước mặt người khác ngay quán rượu này.
Hắn đứng dậy: "Vậy trước khi đi, tính... tính tiền đúng không. Tiểu huynh
đệ, chỗ rượu bọn này mua để tạm chỗ ngươi, khi nào về lại uống tiếp." Hắn
nửa đùa nửa thật nói: "Đừng có ăn giựt nhá."

Hoả kế đã ăn hơn nửa đĩa đậu phộng: "Sao có thể chứ! Quán đây không

dối trên lừa dưới. Ngài cứ yên tâm để ở đây, không thấy các ngươi về
chúng tôi sẽ không đóng cửa quán. Ơ ơ, hai vị công tử, có phải định đến
Thường trạch bây giờ không? Quào, thiệt là lợi hại, ta là người địa phương
mà còn chưa từng tới đây này! Chỉ dám đứng chỗ xa xa lén lút trông vào
thôi, hai vị định đi vào luôn hả? Các ngươi định làm thế nào?"

Ngụy Vô Tiện nói: "Tụi này cũng chỉ đứng xa xa lén lút trông vào thôi."

Hoả kế nhỏ này tính tình hoạt bát, hết sức dễ thân, nói một hồi liền chẳng

coi hắn như người ngoài, sán lại khoác vai Ngụy Vô Tiện: "Hai vị đây sao
phải vất vả thế? Kiếm được nhiều không? Chắc là nhiều lắm nhỉ! Vẻ vang
như này..."

Hắn lầm bầm lải nhải, bỗng nhiên ngậm miệng lại, kinh hãi nhìn về phía

bên kia, nhỏ giọng nói: "Công tử, vị bên cạnh ngài kia... lườm ta chi vậy?"

Ngụy Vô Tiện nhìn theo tầm mắt hoả kế, vừa khéo trông thấy Lam Vong

Cơ quay đầu đứng dậy, đi ra khỏi quán rượu. Hắn nói: "Ờ, y hả, nhà dạy
nghiêm từ bé, không thích thấy ai khoác vai bá cổ ngay trước mắt y đó mà.
Có gì lạ đâu?"

Hoả kế hậm hực xoay tay, khe khẽ nói: "Quái. Nhìn ánh mắt y kìa, hệt

như người ta khoác vai bá cổ là vợ y vậy đó..."

Lấy nhĩ lực của Lam Vong Cơ, làm gì có vụ chỉ cần nói nhỏ là không

nghe được. Ngụy Vô Tiện nín cười mém nội thương, vội nói với hoả kế:
"Ta uống hết một vò rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.