MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 298

Ngụy Vô Tiện bị ánh mắt gần như là nhiệt tình như lửa làm chừng như

không thể dừng chân, giơ Tị Trần lên trước mắt Lam Vong Cơ: "Muốn có
không?"

Lam Vong Cơ nói: "Muốn có."

Dường như cho rằng như vậy không đủ chứng minh khao khát của mình,

Lam Vong Cơ túm một phát bắt lấy cái tay cầm Tị Trần của hắn, đôi mắt
nhạt màu nhìn thẳng vào hắn, thở nhẹ một hơi, gắng sức cắn từng chữ mà
lặp lại: "... Muốn.có."

Ngụy Vô Tiện biết y đã say đến rối bời, biết lời này không phải nói với

mình, nhưng vẫn bị hai chữ này nện đến tay như nhũn ra, chân đứng cũng
bủn rủn.

Hắn thầm nghĩ: "Lam Trạm này thật là... nếu như y thành thật nồng nhiệt

như vậy với một cô nương, vậy thì sẽ là một nam nhân đáng sợ cỡ nào
chứ!"

Bình ổn tâm trạng, Ngụy Vô Tiện nói: "Ngươi, sao lại nhận ra ta? Tại

sao lại giúp ta? Không phải vì lần tàn sát trong động Huyền Vũ đó chứ?"

Lam Vong Cơ khẽ mở miệng, Ngụy Vô Tiện sáp lại gần hơn chút, muốn

nghe đáp án của y. Bỗng nhiên, Lam Vong Cơ nhấc tay đẩy một cái, đẩy
Ngụy Vô Tiện ngã lên giường.

Ánh nến bị một phẩy tắt ngúm, Tị Trần kiếm lại bị chủ nhân ném xuống

đất. Ngụy Vô Tiện bị đẩy đến mắt nổ đom đóm: "Lam Trạm?!"

Một nơi quen thuộc nào đó sau thắt lưng bị vỗ một phát, hắn cảm giác

như đang ở buổi chiều đầu tiên trong Vân Thâm Bất Tri Xử vậy, cả người
tê dại, không thể động đậy. Lam Vong Cơ thu tay về, nằm xuống cạnh hắn,
đắp kín chăn cho cả hai: "Đến giờ Hợi. Nghỉ ngơi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.