MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 372

thè lưỡi giấy, chậm rãi và quý trọng liếm láp máu tươi bên miệng, hệt như
ăn được món gì đó ngon lành lắm. Lúc này Ngụy Vô Tiện mới cúi đầu
kiểm tra tiếp. Ngực trái gần tim của tên đạo nhân này cũng có vết thương
nhỏ hẹp tương tự thế. Như bị người ta một kiếm xuyên tim mà chết vậy.

Bộ hung thi này vẫn ráng sức giãy dụa, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ nho

nhỏ, máu gần đen sẫm từ khoé môi chảy xuống. Ngụy Vô Tiện bóp má y,
ép y mở miệng ra, vừa nhìn vào, đầu lưỡi y, cũng đã bị nhổ tận gốc.

Mắt mù, lưỡi rút. Mắt mù, lưỡi rút.

Tại sao hai thứ đặc thù này lại liên tiếp xuất hiện như thế?

Ngụy Vô Tiện nhìn vẻ mặt y, cảm thấy dáng vẻ này rất giống với lúc Ôn

Ninh bị cây đinh đen nọ khống chế, lòng khẽ động, đưa tay lần mò gần
huyệt thái dương của y. Vậy mà lại tìm thấy hai đầu kim loại nhỏ thật!

Cây đinh màu đen kiểu này, được dùng để khống chế hung thi cao cấp,

khiến bọn họ đánh mất thần trí và năng lực tự chủ suy nghĩ. Ngụy Vô Tiện
không biết thân phận của cái xác này và kẻ làm ra nó, không thể tùy tiện rút
đinh ra, tạm thời thu tay lại. Hắn cảm thấy, cần phải cố gắng thẩm vấn chút
chút. Nhưng nếu đầu lưỡi đã bị nhổ, dù bộ hung thi này tỉnh táo cũng
không thể nói ra thành lời được. Hắn quay sang đám tiểu bối Lam gia hỏi:
"Trong các ngươi có ai từng tu Vấn linh?"

Lam Tư Truy nói: "Ta. Ta từng tu."

Ngụy Vô Tiện: "Có mang đàn không?"

Lam Tư Truy: "Có mang." Cậu lấy một cây đàn cổ kiểu dáng nhỏ gọn,

màu gỗ sáng bóng từ trong túi càn khôn ra. Ngụy Vô Tiện thấy cây đàn này
có vẻ rất mới, hắn nói: "Ngươi tu cầm ngữ đến đâu rồi? Đã thực chiến
chưa? Hồn mời tới sẽ không khoác lác chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.