MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 460

Kim Lăng: "Ta nói rồi, Cộng Tình rất nguy hiểm!"

Lam Cảnh Nghi: "Còn chẳng phải ban nãy tại ngươi suy nghĩ cái gì mà

rung chuông trễ!"

Mặt Kim Lăng cứng đờ: "Ta..."

Lúc này, Ngụy Vô Tiện vịn quan tài đứng dậy.

A Thiến đã thoát ra khỏi cơ thể hắn, cũng đang vịn một bên quan tài.

Chúng thiếu niên vội líu ríu nói: "Tỉnh rồi tỉnh rồi!" "Tốt quá, không bị
ngu." "Chẳng phải đã ngu sẵn rồi sao." "Đừng có nói tầm bậy."

Ngụy Vô Tiện: "Đừng ồn ào, ta đau đầu quá."

Bọn họ vội vàng ngậm miệng. Ngụy Vô Tiện cúi đầu, đưa bàn tay vào

trong quan tài, hơi mở cổ áo đạo bào sạch sẽ của Hiểu Tinh Trần ra. Quả
nhiên, trông thấy ở nơi chí mạng, có một vết thương mảnh nhỏ.

Ngụy Vô Tiện thở dài trong lòng, nói với A Thiến: "Ngươi vất vả rồi."

Những năm gần đây, dẫu rằng đã chết rồi, nàng vẫn trốn đông nấp tây

trong toà thành Nghĩa mịt mù yêu vụ, xuất quỷ nhập thần đối nghịch với
Tiết Dương, doạ người sống vào thành đi khỏi, dẫn dắt bọn họ ra khỏi
thành, cảnh báo bọn họ.

Lý do mà quỷ hồn A Thiến là người mù, nhưng hành động lại không hề

dè dặt chậm chạp như người mù thông thường, là bởi vì nàng chỉ mới biến
thành người mù chân chính trước khi chết một khắc. Trước đây, nàng vẫn là
một cô bé năng động nhảy nhót, đi lại như gió.

A Thiến nằm sấp ở một bên hòm, hợp tay lại, chắp tay lia lịa với Ngụy

Vô Tiện, lại cầm gậy trúc coi như kiếm, làm điệu bộ "giết giết giết" mà
trước đây nàng hay đùa giỡn. Ngụy Vô Tiện nói: "Yên tâm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.