MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 461

Hắn nói với đàm con cháu thế gia: "Các ngươi ở lại đây. Tẩu thi trong

thành sẽ không tới nghĩa trang này đâu, ta đi một lát sẽ trở lại."

Lam Cảnh Nghi không nhịn được, hỏi: "Rốt cuộc lúc cộng tình ngươi đã

nhìn thấy cái gì?"

Ngụy Vô Tiện: "Quá dài, tạm thời không nói tới. Chỉ cần biết đó là một

câu chuyện là đủ rồi. Tiết Dương nhất định phải chết."

Trong yêu vụ đầy trời làm mờ mắt, gậy trúc của A Thiến cộc cộc dẫn lối

đằng trước cho hắn. Một người một quỷ đi cực nhanh, mau chóng tìm tới
chỗ đang say sưa đánh nhau kia.

Lam Vong Cơ với Tiết Dương đã chiến ra phía ngoài, ánh kiếm của Tị

Trần và Hàng Tai đang vội vàng chém giết nhau. Tị Trần bình tĩnh ung
dung, vững vàng chiếm ưu thế, Hàng Tai lại cuồng dại như chó điên, thế
mà cũng có thể gắng gượng đương đầu. Hơn nữa sương trắng quá rợn
người, Lam Vong Cơ nhìn không rõ vật, Tiết Dương lại sinh sống ở Nghĩa
thành này đã khá nhiều năm, cũng hệt như A Thiến, dù nhắm mắt lại cũng
rõ đường như lòng bàn tay, bởi vậy dùng dằng mãi chẳng xong. Thỉnh
thoảng có tiếng đàn mạnh mẽ vang tận mây xanh, đuổi bầy tẩu thi đang
muốn vây quanh.

Một bóng người màu đen im hơi lặng tiếng núp ở nơi gần sát đằng sau

Ngụy Vô Tiện. Hắn quay đầu lại liếc mắt nhìn, Ôn Ninh lẳng lặng đứng sau
lưng hắn, tay kéo Tống Lam.

Ngụy Vô Tiện xoay người nói: "Xách lên."

Hai tay Ôn Ninh nhấc Tống Lam lên, để y miễn cưỡng đứng thẳng. Ngụy

Vô Tiện đưa tay vào trong tóc y cẩn thận lần mò, sờ trúng hai đuôi đinh
đâm vào đầu nọ, nắm đầu đinh, từ từ rút ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.