MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 468

đã khó mà khống chế. Chỉ có sử dụng Âm Hổ phù, mới giải thích được lý
do tại sao Tiết Dương lại có thể tùy ý hiệu lệnh, bắt chúng nó làm theo chỉ
thị của mình, đợt trước ngã xuống đợt sau lại tiến lên công kích.

Người đa nghi lại gian xảo như Tiết Dương, nhất định sẽ không đặt Âm

Hổ phù ở nơi mà mình không nhìn thấy, chắc chắn sẽ chọn giấu trong
người, lúc nào cũng có thể trông thấy, như vậy mới cảm thấy an toàn. Kẻ
đào mộ mang thi thể của hắn đi, có lẽ chín phần mười, Âm Hổ phù sẽ rơi
vào tay bọn chúng.

Ngụy Vô Tiện nói: "Việc đã đến nước này, chỉ có thể mong đợi, uy lực

của Âm Hổ phù mà Tiết Dương phục hồi như cũ kia có hạn."

Lòng hắn biết việc này không phải chuyện nhỏ, giọng điệu nghiêm nghị.

Lặng im chốc lát, Lam Vong Cơ nói: "Tay phải của thi thể, ta đã tìm được
rồi."

Lúc này Ngụy Vô Tiện mới nhớ tới, bọn họ bị thứ gì dẫn dắt vào thành:

"Tay phải của huynh đệ tốt? Ngươi tìm được rồi? Tìm được khi nào? Đánh
một trận với tên đào mộ kia, lại còn bị một lũ tẩu thi vây quanh, ngươi vẫn
tìm được cánh tay phải kia?"

Lam Vong Cơ: "Ừm."

Ngụy Vô Tiện ra sức khen ngợi: "Thiệt không hổ là Hàm Quang Quân!

Như vậy thì chúng ta đã vượt lên trước một bước rồi. Chỉ tiếc không phải
đầu... Khoan đã, Tống Lam đâu?"

Sau khi thi thể Tiết Dương biến mất, tốc độ sương trắng di chuyển trở

nên nhanh chóng, dường như có hơi loãng đi, nhìn vật cũng không còn khó
khăn nữa. Chính vì như thế, Ngụy Vô Tiện chợt nhận ra, không thấy Tống
Lam đâu. Hắn thầm nghĩ: "Ôn Ninh không cảnh báo, đồng nghĩa với việc
Tống Lam không tỏ ra có ý muốn công kích, hẳn là y đã tỉnh rồi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.