MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 495

Ngụy Vô Tiện nói: "Ngươi định giết người phân thây ở ngay đây hả?"

Trong nhã gian có bố trí ghế gỗ bình phong, ngăn chia phòng ra làm hai

phần, một phần bày bàn và chiếu dùng để trò chuyện, ăn uống, một phần
khác thì thì lại đặt một cái sạp dài có rèm buông lơi, dùng để nghỉ ngơi.
Lam Vong Cơ kéo hắn ra sau bình phong, dùng sức đẩy một cái, xô Ngụy
Vô Tiện ngã lên trên chiếc sạp.

Sạp dài có gắn thành gỗ, đầu Ngụy Vô Tiện thoáng va nhẹ vào nó, nghĩ

nghĩ, kêu "Ái da" một tiếng, nhưng lòng lại đoán: "Lại buồn ngủ? Không
phải giờ còn chưa tới giờ Hợi hay sao?"

Lam Vong Cơ nghe hắn kêu, vén vạt áo trắng lên, khí độ ung dung ngồi

xuống mép giường, duỗi tay, sờ sờ đầu hắn. Tuy mặt không chút cảm xúc,
nhưng động tác lại rất nhẹ nhàng, như đang hỏi: đụng có đau không?

Y ở bên cạnh sờ, Ngụy Vô Tiện ở bên cạnh thì giần giật khoé môi, nói:

"Đau quá à, đau quá đau quá đau quá à."

Nghe hắn vẫn kêu đau, mặt Lam Vong Cơ hơi hiện vẻ lo âu, động tác

trên tay càng dịu dàng hơn, còn vỗ vỗ vai hắn dỗ dành.

Ngụy Vô Tiện giơ hai tay lên cho y xem rồi nói: "Ngươi thả ta ra đi.

Hàm Quang Quân, ta bị ngươi trói chặt thế này sắp chảy máu luôn rồi. Đau
muốn chết. Mở dây buộc thả ta ra được không? Được không hở?"

Lam Vong Cơ lập tức bụm miệng hắn lại.

Ngụy Vô Tiện: "A a ô ô ô ô ô ô ô ô ô, ô ô ô ô ô ư ư ô ô ô ô ô ô ô ô ô?!"

Ngươi không muốn làm chuyện gì thì ngươi cứ việc giả vờ nghe không

hiểu, còn nếu chẳng thể nào không nghe hiểu được thì ngươi cứ vậy mà dứt
khoát không cho ta nói?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.