MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 497

Lần này Ngụy Vô Tiện bắt đầu buông thả.

Hắn ung dung nhàn nhã xuống khỏi giường, cười hì hì: "Ấy, trốn cái gì?

Đừng chạy mà, tay ta vẫn còn bị ngươi trói, ta không sợ, ngươi sợ cái gì?
Đến đến đến, lại đây nào."

Hắn một mặt nghiêng đầu cười, một mặt xấu xa sáp lại gần. Lam Vong

Cơ lao ra khỏi bình phong, trông thấy cái bàn mà chính mình đã đẩy ra
chặn cửa. Ngụy Vô Tiện vòng qua bình phong đuổi theo y, y lại đi vòng
qua phía bên kia. Hai người cứ vòng tới vòng lui quanh bình phong, rượt
đuổi bảy, tám vòng như thế, bỗng dưng Ngụy Vô Tiện giật mình tỉnh ra,
thầm nghĩ: "Mình đang làm gì vậy? Chơi trốn tìm à? Lam Trạm say thì
không nói, còn mình thì sao lại chơi với y chứ?"

Phát hiện người rượt theo mình đứng đờ ra, Lam Vong Cơ cũng không

nhúc nhích.

Y trốn đằng sau bình phong, thập thò ló non nửa khuôn mặt ra, im lặng

nhòm ngó sang Ngụy Vô Tiện phía bên này.

Ngụy Vô Tiện tỉ mỉ nhìn y. Người này vẫn là một vẻ nghiêm túc, đàng

hoàng trịnh trọng, hệt như đứa bé sáu tuổi mới vừa ngươi rượt ta chạy vòng
quanh bình phong với Ngụy Vô Tiện chính là một người khác vậy.

Ngụy Vô Tiện nói: "Ngươi muốn tiếp tục hả?"

Lam Vong Cơ mặt không chút cảm xúc gật gật đầu.

Ngụy Vô Tiện nín cười nín đến mức sắp nội thương.

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha Lam Trạm uống say rồi muốn

chơi trốn tìm với hắn ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.