MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 499

... Không thể nào.

Ngụy Vô Tiện: "Lần này không tính, lần này là tự ngươi chạy tới..."

Lời còn chưa dứt, đã nhìn thấy Lam Vong Cơ sầm mặt, biểu cảm lạnh

như băng, trông vẻ cực kỳ khó chịu.

Ngụy Vô Tiện nghĩ thầm: "Không thể nào, Lam Trạm uống say rồi,

không những thích chơi trốn tìm, còn thích bị người ta liếm?"

Hắn muốn lấy cánh tay đang đặt trên cần cổ Lam Vong Cơ xuống, lại bị

Lam Vong Cơ nhấc tay chặn, đè thật chặt, không cho hắn lấy xuống. Ngụy
Vô Tiện thấy bàn tay của y đè lên trên cánh tay mình, ngẫm nghĩ chốc lát,
sáp lại gần, để sát gò má thăm dò, môi chạm mà như không chạm, hôn mà
như không hôn cọ nhẹ vào mu bàn tay Lam Vong Cơ, đầu lưỡi khẽ quét qua
làn da như ngọc mát.

Một thoáng rất nhẹ rất nhẹ.

Lam Vong Cơ rụt phắt tay về, lấy hai tay Ngụy Vô Tiện ra, lại xoay lưng

về phía hắn rồi nhảy qua một bên, ôm bàn tay bị liếm của mình, yên lặng
cúi đầu nhìn tường không nói lời nào.

Ngụy Vô Tiện suy nghĩ rồi nói: "Y thế này là sợ hay thích? Hay là vừa

sợ vừa thích?"

Đang suy nghĩ, Lam Vong Cơ xoay người lại, vẫn nói với bản mặt bình

tĩnh: "Tiếp tục."

Ngụy Vô Tiện: "Tiếp tục? Tiếp cái gì?"

Lam Vong Cơ lại trốn ra sau bình phong, ló non nửa khuôn mặt ra nhìn

hắn.

Ý kia đã quá rõ ràng: tiếp tục, ngươi rượt, ta chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.