MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 496

Mất nết thế!

Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ: Đã như vậy, vậy cũng chớ có trách ta.

Tay Lam Vong Cơ bụm chặt miệng hắn, hắn hé môi, đầu lưỡi cực mau

chóng liếm nhẹ vào lòng bàn tay Lam Vong Cơ.

Nhẹ bẫng chỉ như chuồn chuồn lướt nước, nhưng Lam Vong Cơ lại hệt

như bị lửa sém, rụt phắt tay về.

Ngụy Vô Tiện hít một hơi khí thật sâu, cảm thấy đã xả được cơn bức bí.

Lại xoay người sang nhìn Lam Vong Cơ, y quay lưng với hắn, ôm đầu gối
ngồi một góc trên chiếc sạp gỗ, lòng bàn tay bị hắn liếm nhẹ kia nắm lại đặt
ở nơi gần ngực, cả người không động đậy lấy một cái.

Ngụy Vô Tiện nói: "Làm gì vậy? Này là làm gì vậy?"

Cái điệu bộ không thiết sống sau khi bị yêu râu xanh dấy bẩn này, không

biết còn tưởng rằng hắn đã làm gì Lam Vong Cơ ấy chứ.

Nhìn dáng vẻ y hệt như bị đả kích lớn lao lắm, Ngụy Vô Tiện nói: "Ghét

lắm hả? Có ghét thì cũng hết cách, ai bảo ngươi ngang ngược không cho ta
nói chuyện như vậy. Nếu không thì ngươi tới đây, ta lau sạch cho ngươi."

Nói xong, hắn đưa hai cái tay bị trói ra, định chạm vào vai Lam Vong

Cơ, lại bị y né đi.

Nhìn Lam Vong Cơ ôm đầu gối, yên lặng ngồi trong góc giường, dục

vọng làm ác trong ngực Ngụy Vô Tiện lại bắt đầu tăng vọt. Hắn quỳ lên
giường, di chuyển sang phía Lam Vong Cơ, lấy giọng điệu gian ác nhất, cố
ý hỏi: "Sợ rồi?"

Lam Vong Cơ lập tức nhảy xuống giường, tiếp tục quay lưng về phía

hắn, giữ một khoảng cách với hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.