MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 502

Hắn đứng dậy khỏi mặt đất, đẩy bàn trở lại chỗ cũ, ngồi xuống cạnh bàn.

Ngơ ngẩn chốc lát, cúi đầu tốn sức cắn nút thắt của dây buộc trán trên cổ

tay, cuối cùng cũng cắn mở được chuỗi nút chết thắt thành một cục kia.

Sau khi hai tay được tự do, để an ủi, hắn tự nhiên như không rót một

chén rượu. Chén rượu đã đưa tới bên môi, nhưng uống mãi cũng chẳng
được một giọt, rủ mắt nhìn, trong chén vốn không hề có rượu. Rượu trong
bình đã sớm bị hắn một hớp uống cạn rồi, vậy mà ban nãy hắn lại chả nhận
ra, ở trong không có và cũng không rót được bất cứ thứ gì.

Ngụy Vô Tiện bỏ chén không lên bàn, nghĩ thầm: "Còn uống gì nữa.

Hôm nay uống cũng đủ nhiều rồi."

Hắn quay đầu, vừa khéo có thể lướt qua bình phong, nhìn thấy Lam

Vong Cơ nằm ngã trên sạp từ mé bên, nghĩ bụng: "... Hôm nay uống quá
mức thật rồi. Một người tốt đoan đoan chính chính như Lam Trạm, dù y có
uống say, dù sau khi tỉnh lại quá nửa y sẽ không nhớ gì, mình cũng không
nên làm xằng làm bậy trêu đùa y như vậy... Quá không tôn trọng y rồi."

Thế nhưng, vừa nghĩ tới ban nãy mình "làm xằng làm bậy" thế nào,

Ngụy Vô Tiện lại không nhịn được giơ tay lên, chạm nhẹ vào môi.

Hắn cầm dây buộc trán kia, vỗ nhẹ một hồi rồi mới vuốt phẳng, đi tới

bên giường, đặt nó cạnh gối đầu, cố gắng nhẫn nhịn không nhìn vào mặt
Lam Vong Cơ, ngồi xổm xuống cởi ủng giúp y, cũng chỉnh người y thành
tư thế ngủ tiêu chuẩn của Lam thị.

Sau khi làm xong hết, Ngụy Vô Tiện dựa vào sạp gỗ, ngồi bệt xuống đất.

Suy nghĩ lung tung một hồi lâu, hỗn hỗn loạn loạn, chỉ có một việc, là

cực kỳ rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.