MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 544

Trước hay sau đầu của người giấy đều vẽ một đôi mắt, bởi vậy đều có

thể thấy rõ tình hình trước lẫn sau của phương hướng, hắn vừa cảm thấy có
người bước vào, thoắt cái vụt xuống bàn, dán vào góc bàn không nhúc
nhích.

Người tiến vào là một nữ tử khá là thanh tú xinh xắn, hơn nữa Ngụy Vô

Tiện cũng quen, là một nữ tử của tiên môn vọng tộc. Vậy mà lại là thê tử
của Kim Quang Dao, Tần Tố.

Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ: "Tẩm điện của Kim Quang Dao cũng là tẩm

điện của Tần Tố, nàng bước vào phòng của mình, sao lại phải căng thẳng
như thế? Còn lén lén lút lút nữa chứ."

Tần Tố như rất sợ bị người phát hiện, nhìn láo liên ra ngoài, lúc này mới

dè dè dặt dặt đóng cửa lại, khẽ nhấc váy đi vào, một tay còn bụm ngực, hệt
như tim đập rất nhanh, sắp nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.

Nàng tới cạnh bàn, nhìn thấy phong thư bị chiếc chặn giấy mã não đè

lên, cũng không bất ngờ, nhưng vẻ mặt lại lộ vẻ đấu tranh do dự, đưa tay ra
rồi rụt về, cuối cùng, vẫn là cắn răng một cái, cầm lấy bức thư, bóc mở, lấy
mấy tờ giấy bên trong ra, bắt đầu xem.

Ngụy Vô Tiện rất muốn đọc chung tờ giấy kia, nhưng hắn không thể tuỳ

tiện bay ra. Nếu như chỉ bị Tần Tố phát hiện cũng còn tốt, hắn có thể đối
phó, nhưng lỡ đâu Tần Tố thét lên gọi những người khác tới, nếu tờ giấy
này bị chút tổn thương nào, hồn phách của hắn cũng sẽ phải gánh chịu lây.

Dưới ngọn đèn, Tần Tố nhúc nhích môi, đọc thầm lá thư đó, ban đầu vẻ

mặt vốn đoan trang tú lệ, nay đã sắp nhăn nhúm.

Cái tay nàng ôm tim nọ co giật nắm chặt lấy phần áo trước ngực, một tay

khác đã run rẩy đến sắp cầm không nổi lá thư. Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ:
"Rớt xuống đây, rớt xuống đây, rớt xuống đây!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.