MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 654

Ngụy Vô Tiện: "Hôm nay Lam Trạm ngươi điên rồi!!!!!!! Ngươi là

chó!!! Ngươi là chó!!!!!!!!! Đừng cắn nữa!!!!"

Chờ đến khi Lam Vong Cơ cuối cùng cũng phát điên xong, cắn đủ rồi,

Ngụy Vô Tiện trở mình lăn đi, lăn liên tục tới một bên khác trong hang
ngầm, nói: "Ngươi đừng tới đây!"

Lam Vong Cơ chầm chậm ngồithẳng người, sửa sang lại quần áo với tóc

tai, cụp mắt không nói lời nào, một vẻ bình tĩnh, cứ như cái kẻ hết đẩy lại
cắn người ta kêu ai ái kia không có chút xíu quan hệ nào với y dù chỉ là
mảy may. Ngụy Vô Tiện nhìn dấu răng trên cánh tay, sợ hãi phát hiện vậy
mà lại không đổ máu, lòng đầy vẻ không thể tưởng nổi, kinh hồn khiếp vía
ngồi xổm xuống, rụt ở một xó khều lửa tiếp, trong bụng nghĩ mãi không ra:
"Tên Lam Trạm này sao lại như vậy chứ? Tuy là y cứu mình, nhưng tính ra
thì mình cũng cứu y mà? Chẳng phải mình muốn y cảm ơn mình gì đó,
nhưng sao đã thế này rồi, mình với y vẫn chưa thể kết làm bạn bè? Lẽ nào...
mình chọc người ta ghét như lời Giang Trừng nói thật ư?!"

Đang lúc hoài nghi, bỗng dưng Lam Vong Cơ nói: "Cám ơn."

Ngụy Vô Tiện tưởng mình nghe nhầm, lại nhìn sang Lam Vong Cơ, y

cũng đang nhìn mình, trịnh trọng lặp lại một lần nữa: "Cám ơn."

Thấy y hơi cúi đầu, Ngụy Vô Tiện rất sợ y muốn vái mình, vội nghiêng

người tránh: "Miễn miễn. Ta có cái tật nhỏ, là không nghe nổi lời cám ơn
mà người khác nói với ta, nhất là lời cám ơn đàng hoàng trịnh trọng từ một
người như ngươi. Sợ đến hoảng luôn, muốn nổi cả da gà. Còn vái thì ta
càng không cần."

Lam Vong Cơ hờ hững nói: "Ngươi nghĩ nhiều rồi. Dù ta muốn vái

ngươi, cũng động đậy không được."

Thấy y cuối cùng cũng trở lại bình thường, còn nói hai chữ cảm ơn với

mình, Ngụy Vô Tiện vui vẻ, lại không tự chủ được muốn dịch tới. Người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.