MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 668

Hai mắt Đồ lục Huyền Vũ vẫn mở lớn, con ngươi đã tan rã, nhưng răng

nanh hãy còn khép chặt. Lam Vong Cơ nói: "Ngụy Anh!"

Không có tiếng động nào phát ra từ miệng yêu thú.

Lam Vong Cơ đột nhiên duỗi tay, nắm chặt răng trên và dưới, dùng sức

đẩy về hai phía. Y bơi trong nước, không có chỗ để dùng sức, một hồi lâu
sau mới cạy ra được. Chỉ thấy mắc trong miệng Đồ lục Huyền Vũ là một
thanh kiếm sắt đen kịt, chuôi và mũi kiếm đều đã đâm thật sâu vào khoang
miệng của nó, còn thân kiếm thì đã cong thành một đường hình vòng cung.

Cả người Ngụy Vô Tiện co cụm lại như con tôm, cúi đầu, hai tay vẫn

nắm chặt thân kiếm sắt không được sắc bén cho lắm kia, thân cũng sắp sửa
chui tọt vào trong họng Đồ lục Huyền Vũ.

Lam Vong Cơ nắm lấy cổ áo hắn, xách hắn ra ngoài. Khớp hàm Đồ lục

Huyền Vũ mở rộng, thanh kiếm sắt nọ trượt vào trong nước, dần dần chìm
xuống đáy đầm.

Ngụy Vô Tiện nhắm nghiền hai mắt, mềm nhũn nằm sấp trên người y,

một cánh tay khoát lên vai y, Lam Vong Cơ ôm eo hắn, mang hắn nổi trên
dòng máu loãng, gọi: "Ngụy Anh!"

Tay y vẫn còn hơi run, đang định duỗi ra chạm vào mặt Ngụy Vô Tiện,

nhưng Ngụy Vô Tiện lại giật mình thình lình tỉnh dậy, nói: "Sao rồi? Sao
rồi? Đã chết chưa? Đã chết chưa?!"

Hắn đạp nước đành đạch một hồi, làm cơ thể cả hai người đang trong

nước hơi chìm xuống. Lam Vong Cơ đáp: "Chết rồi!"

Ánh mắt Ngụy Vô Tiện mù mờ một lúc, như phản ứng có hơi khó khăn,

suy nghĩ hồi lâu, mới nói: "Chết rồi? Chết rồi... Hay lắm! Chết rồi. Ban nãy
nó vừa kêu vừa giãy làm ta ngất mất. Hang, hang nước, mau đi. Thông qua
đó đi ra ngoài."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.