MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 751

Giang Trừng nói: "... Nhưng, thế nhưng không phải là ngươi không nhớ

rõ chuyện hồi bé sao?!"

Ngụy Vô Tiện nói: "Cũng không phải là tất cả không nhớ rõ. Có mấy

mẩu vụn vặt trùng lặp nhiều lần ta vẫn chưa quên. Ta vẫn nhớ giọng của
một thiếu nữ cứ nhắc đi nhắc lại với ta, nói với ta về một nơi nọ, còn cả
một ít chuyện nữa. Giọng nói này bảo, nếu như sau này gặp tình huống vạn
bất đắc dĩ, có thể đến đó trên ngọn núi kia, xin tiên nhân trên núi giúp đỡ."

Giang Trừng vèo cái lăn xuống giường.

Hắn nhào tới cạnh bàn, Ngụy Vô Tiện đẩy bát đũa đến trước mặt hắn,

nói: "Ăn."

Giang Trừng bấu chặt mép bàn, kích động nói: "Ta..."

Ngụy Vô Tiện nói: "Ăn. Vừa ăn vừa nói. Không thì không nói nữa."

Giang Trừng đành phải ngồi vào ghế, cầm đũa bắt đầu qua quýt và cơm

vào miệng. Vốn dĩ tâm như tro tàn, bước đường cùng lại chợt phát hiện ra
một tia hy vọng, hắn kích động quá ..., cả người như bị liệt hỏa thiêu đốt,
đứng ngồi không yên, cả đũa cầm ngược cũng không biết. Ngụy Vô Tiện
nhìn hắn lơ đễnh ăn, lúc ấy mới nói: "Mấy ngày nữa ta sẽ dắt ngươi đi tìm."

Giang Trừng nói: "Hôm nay đi!"

Ngụy Vô Tiện nói: "Ngươi sợ cái gì, tiên nhân mấy trăm tuổi chẳng lẽ

thêm mấy ngày nữa thì ngủm? Sở dĩ phải mấy ngày nữa là vì trong việc này
có nhiều điểm cấm kỵ, ta phải từ từ dặn dò ngươi. Bằng không nếu như
phạm phải cấm kỵ, chọc giận sư tổ thì thôi rồi, ta với ngươi cùng nhau đi
đời."

Giang Trừng tròn mắt nhìn hắn, trông đợi hắn nói thêm gì đó. Ngụy Vô

Tiện lại nói: "Lúc lên núi, ngươi không thể trợn mắt nhìn lung tung khắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.