MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 752

nơi, ghi nhớ cảnh sắc trên núi, nhìn thẳng mặt người khác. Nhớ kỹ là bất kể
người ta muốn ngươi làm cái gì, ngươi đều phải làm theo y như vậy."

Giang Trừng nói: "Được!"

Ngụy Vô Tiện nói: "Còn có điều quan trọng nhất. Nếu bị hỏi là ai, ngươi

nhất định phải nói ngươi chính là con của Tàng Sắc tán nhân, có thế nào
cũng không thể để lộ thân phận thật!"

Giang Trừng nói: "Được!"

Có vẻ như lúc này bất kể Ngụy Vô Tiện yêu cầu cái gì hắn cũng lại đỏ

mắt hô được được được. Ngụy Vô Tiện nói: "Được rồi, ăn cơm đi, khôi
phục thể lực nuôi dưỡng tinh thần. Mấy ngày này ta phải chuẩn bị một
chút."

Giang Trừng cuối cùng cũng phát hiện mình cầm ngược đũa, đảo lại đầu

và thêm vài miếng, bị cay đến đỏ hồng vành mắt, vẫn không nhịn nổi mắng
một câu: "... Thật khó nuốt!"

Sau mấy ngày liên tục bị tra hỏi mấy chuyện lặt vặt về Bão Sơn tán nhân,

Ngụy Vô Tiện dắt Giang Trừng lên đường, trèo đèo lội suối, đến dưới một
tòa núi Di Lăng thâm sâu.

Ngọn núi này xanh xanh biếc biếc, núi thanh tao lục biếc, đỉnh núi bị

mây mù ôm trọn, quả thật có chút tiên khí. Nhưng so với tiên sơn trong
lòng người ly thế* vẫn còn thua kém chút đỉnh. Giang Trừng mấy ngày nay
vẫn đa nghi Tào Tháo, lúc thì nghi Ngụy Vô Tiện này là lừa hắn, lúc thì
nghi Ngụy Vô Tiện khi còn bé đã nghe lầm hay nhớ lộn, lúc lại lo lắng cuối
cùng có tìm nổi không, vừa nhìn ngọn núi này vừa ngờ vực: "Đây thực sự
chính là chỗ ở của Bão Sơn tán nhân?"

(chỉ những người tu tiên đi mây về gió, vượt xa người phàm)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.