MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 754

Trà lâu cũng xem như tòa nhà duy nhất không sơ sài trong trấn nhỏ này.

Hắn mới vào cửa đã có hỏa kế cười cườ ỉa đón: "Uống chút gì không?"

Ngụy Vô Tiện lập tức giật mình đánh thót.

Mấy ngày qua hắn bôn ba mệt nhọc, không hơi đâu ngắm vuốt, gần như

có thể dùng từ bẩn thỉu để miêu tả. Hỏa kế của trà lâu bình thường thấy hắn
như vậy, không lập tức xụ mặt đá hắn ra ngoài cái bịch đã coi như là thật
tốt, nhiệt tình mà xun xoe chào hỏi như vậy không khỏi có phần giả tạo thái
quá.

Hắn nhanh chóng đảo mắt qua trong điếm, kế toán đứng sau quầy cúi

đầu thấp đến hận không thể vùi luôn vào sổ sách, mười bàn trên ngồi thưa
thớt bảy tám người, trong đó không ít đều đang mặc áo choàng, cúi đầu
uống trà, giống như để che giấu gì đó.

Ngụy Vô Tiện nhanh chóng dứt khoát cả người thối lui. Nào ngờ mới

bước một bước ra khỏi đại môn trà lâu, một cái bóng đen ngòm lấn qua,
một chưởng như sấm sét đánh vào ngực hắn.

Ngụy Vô Tiện đụng bay hai cái bàn, hỏa kế và kế toán hoảng hốt tán

loạn chạy ra ngoài. Bảy tám người trong điếm tung áo choàng, lộ ra áo bào
viêm dương liệt nhật mặc bên trong. Ôn Trục Lưu nhảy qua cửa, đứng
trước người Ngụy Vô Tiện, nhìn nhìn hắn gắng gượng cố đứng dậy dưới
sàn, lại nhìn bàn tay của mình, ra chiều có chút suy tư.

Có tên đá một nhát vào sau đầu gối Ngụy Vô Tiện, buộc hắn nặng nề

khuỵu gối quỳ xuống đất. Gương mặt Ôn Triều xuất hiện phía trên tầm mắt
hắn, vẻ hưng phấn tàn nhẫn: "Giờ thì bò lê bò càng?! Thằng nhãi thối tha
này ở đáy động huyền vũ tàn sát không phải nhảy nhót giỏi lắm sao? Mới
một chưởng đã không nổi rồi? Ha ha ha ha, ngươi nhảy nhót nữa đi, cho
ngươi ngông cuồng đấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.