MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 806

Lam Vong Cơ nói: "Cái gì?"

Ngụy Vô Tiện vui vẻ nói: "Không có gì. Lam Trạm, ngươi thật là một

người tốt."

Lam Vong Cơ như không biết nên tiếp thu câu này của hắn như thế nào,

nhìn ánh mắt hắn càng cảm thấy kỳ quặc. Ngụy Vô Tiện lại nói: "Tự dưng
phát hiện ra, sao ta lại hư hỏng như vậy chứ. Từ bé đã hư, giờ ta nhận lỗi
với ngươi còn kịp không?"

Lam Vong Cơ hơi nhướn mày, biểu cảm như vậy với hắn mà nói là cực

kỳ hiếm hoi. Hắn hỏi ngược lại: "Nhận lỗi?"

Trước đây mỗi lần con người này muốn "nhận lỗi" với hắn, thường là lại

khơi mào một trận sai lầm khác càng nghiêm trọng hơn. Ngụy Vô Tiện nói:
"Đừng mang cái vẻ mặt này mà. Ta nghiêm túc đó. Ôi tính tính toán toán,
nợ cũ đã qua thì không lật lại."

Giờ ngẫm lại, bị chút chuyện xưa khi đó còn trẻ làm cho cực kỳ xấu hổ.

Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ: "Có khi là vì cái mặt luôn luôn cứng nhắc của
Lam Trạm đi... Ta hẳn là thích nhìn bộ dạng hắn tức giận mất kiểm soát,
cho nên mới luôn luôn cầm lòng không đặng muốn trêu đùa hắn. Quả thực
là rất xấu xa nha!"

May mà Lam Trạm không có chán ghét hắn thật.

Rõ ràng đang trên đường chạy trối chết, Ngụy Vô Tiện lại không căng

thẳng nổi chút nào, cưỡi một con lừa hoa nhỏ, đằng trước có Lam Vong Cơ
dắt dây dẫn đường, cả lòng đều phơi phới, an nhàn như cưỡi mây đạp gió.
Chỉ cảm thấy cho dù giờ có ngay một đống thế gia to nhỏ đánh ra từ ven
đường, ngoài việc kẻ xấu hăng hái sát phong cảnh ra thì cũng chẳng hề chi.
Thậm chí còn có tâm tình thưởng thức thiên nhiên hoang dã* dưới ánh
trăng. Còn rút sáo trúc bên hông định thổi một khúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.