MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 821

Vợ hắn cuống quýt: "Không không không, Nhị ca ca, Nhị ca ca bọn

muội đi chung với ngươi."

A Bảo nói: "Cha, con muốn đi với người!"

Anh chồng trẻ: "A Bảo, vào trong với mẹ con đi. Con ở nhà đóng thật

chặt hết cửa sổ, bảo vệ mẹ con, biết chưa?"

Hắn đưa hai mẹ con vào phòng đóng chặt cửa, bước tới cạnh đống cỏ

khô rút bồ cào lên, rồi đi ra khỏi sân. Lúc này hai người mới có thể chạy ra.

Bọn họ nhảy qua tường đất từ hướng khác, nhẹ nhàng đáp đất. Nằm bò

sau đống rơm rạ lâu như thế, tóc và dây buộc trán gọn gàng sạch sẽ của
Lam Vong Cơ dính không ít sợi rơm vàng, nhưng y vẫn cứ một vẻ nghiêm
túc, dường như chưa nhận ra. Ngụy Vô Tiện vươn tay gỡ từng cọng từng
cọng xuống giúp y, nói: "Đi thôi."

Lam Vong Cơ: "Tại sao."

Cái y hỏi, là tại sao không đi theo chủ nhà nông ra ngoài coi. Tiếng gào

kia vừa nghe đã biết đó là thứ tà ma, nếu để chủ nhà nông kia đối phó một
mình e là sẽ gặp nguy hiểm. Nhưng Ngụy Vô Tiện lại nói: "Khỏi phải coi.
Là Ôn Ninh."

Đúng lúc đó, ở phương xa lại vang tiếng rít gào. Đầu mày Lam Vong Cơ

khẽ nhướn, Ngụy Vô Tiện nói chắc nịch: "Đúng, chính là hắn. Khỏi phải lo,
có lẽ là thấy chúng ta vào cửa cả buổi rồi mà vẫn chưa thấy ra, lại không
dám đi bừa vào nên mới há miệng gào mấy tiếng ấy mà. Chúng ta tới đằng
trước đợi đi."

Bọn họ đi trước một đoạn, quả nhiên không bao lâu sau Ôn Ninh đã theo

tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.