MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 824

Chữ "hắn" còn chưa nói ra, y chợt phát hiện Ngụy Vô Tiện vốn chẳng

nhúc nhích gì, vẫn ngồi chồm hỗm ở bên yên tâm thư thái nhìn hai người
bọn họ đào mộ. Thấy ánh mắt hỏi tội của Lam Vong Cơ, bấy giờ hắn mới
đứng dậy, nói: "Đừng nhìn ta như vậy mà. Chẳng phải trong tay ta không
có món đồ nào, linh lực lại thấp hay sao? Thuật nghiệp* cũng có cái
chuyên môn, đây là sự thật. Đào mộ, hắn nhanh nhất."

*Đại khái là kỹ thuật nghề nghiệp, mà chả biết biên hẳn ra thì thế nào

nữa....

Hắn tới bên Lam Vong Cơ, cúi đầu nhìn cái hố Lam Vong Cơ dùng Tị

Trần đào ra kia. Chỉ thấy một cái quan tài thô sơ không nắp chôn bên trong.
Ván quan tài rất mỏng, nắp thì đã nát tươm cả ra. Ngụy Vô Tiện ngồi xổm
bên mép hố, cầm lấy vài miếng nắp quan tài sứt mẻ cẩn thận ngó một hồi,
đưa cho Lam Vong Cơ, nói: "Mộ này không phải bị người đào ra."

Lam Vong Cơ nhận lấy mảnh gỗ, liếc mắt nhìn. Bên hông mảnh vỡ nắp

quan tài có hai đường xước thật dài.

Ngụy Vô Tiện làm động tác "cào", nói: "Móng tay. Là thi thể tự vùng

dậy bước ra khỏi quan tài của mình."

Nhìn mấy ngôi mộ rỗng khác, không có ngoại lệ, đều không phải lực từ

bên ngoài phá mà là phá từ trong ra.

Thế nhưng, phong thuỷ của cánh rừng hoang này đâu có chỗ nào đặc

biệt, cũng không phải nơi hung sát, không đủ để tự nhiên tạo thành hung
thi. Tình huống cũng không đặc thù như khu nghĩa địa ở Lịch Dương
Thường thị, chết thảm vì diệt môn cả một nhà, toàn bộ nghĩa địa đều có oán
khí đầy đủ.

Nhiều khả năng là có yếu tố bên ngoài thúc đẩy chúng hóa hung thi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.