MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 834

Lam Vong Cơ nắm dây thừng, lẳng lặng mà đáp: "Cuối cùng cũng sẽ có

ngày yên ổn."

Ngụy Vô Tiện khẽ động lòng: "Ừ, cuối cùng cũng sẽ có ngày yên ổn."

Tán gẫu vài câu, hắn lại trông như thờ ơ nói: "Hàm Quang Quân, nói tới,

ngươi dự định quy ẩn lúc nào?"

Thân hình Lam Vong Cơ ở phía trước hơi dừng lại một chút, dường như

suy tư, Ngụy Vô Tiện nói: "Quy ẩn rồi định làm những gì đấy?"

Sau một hồi yên lặng, Lam Vong Cơ đáp: "Vẫn chưa nghĩ tới."

Từ khi thấy đôi vợ chồng trẻ chuyện trò việc nhà nọ, Ngụy Vô Tiện vẫn

không kiềm được mà tưởng tượng, nếu chuyện này có ngày yên ổn thật,
mai sau quy ẩn, hắn muốn tìm một nơi non xanh nước biếc thưa thớt người
ở, xây một căn nhà lớn, sẵn tiện xây luôn một căn bên cạnh cho Lam Vong
Cơ nữa. Mỗi ngày ăn hai món một canh, đương nhiên, tốt nhất là Lam Vong
Cơ làm cơm, không thì cũng chỉ có thể ăn của hắn làm thôi, sổ sách thì tốt
nhất cũng giao tất cho Lam Vong Cơ quản. Thậm chí dáng dấp Lam Vong
Cơ mặc quần áo vải, ngực với đầu gối có mảnh vá, mặt không chút cảm
xúc ngồi bên bàn gỗ tự tay làm, đếm từng đồng từng đồng tiền một, đếm
xong lại vác cuốc ra ngoài làm việc hiện lên trước mắt hắn, còn hắn thì...
hắn thì... hắn thì làm gì?

Ngụy Vô Tiện nghiêm túc ngẫm nghĩ coi mình nên làm gì, người ta nói

có kiểu người củi gạo dầu muối, rồi dệt vải cày bừa, như vậy cũng chỉ còn
thừa lại dệt vải. Nghĩ tới dáng điệu mình bắt chéo chân ngồi trước máy dệt
mà phát hoảng, vẫn nên để mình vác cuốc đi thôi, bảo Lam Vong Cơ dệt vải
mới khá là hợp. Ban ngày đánh cá trồng trọt, ban đêm xách kiếm ra ngoài
săn đêm, trảm yêu trừ ma, thiệt tốt đẹp. Chán quá thì vờ như vốn không có
chuyện quy ẩn này, vào đời lần nữa cũng vậy. Nhưng thật ra, vẫn khác nhau
một chút...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.