MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 835

Lam Vong Cơ thình lình nói: "Chút cái gì?"

Ngụy Vô Tiện: "Hả?"

Hắn mới nhận ra, mình vậy mà lại nói câu cuối cùng ra miệng mất, lập

tức nghiêm mặt nói: "Ta nói, Tiểu Bình Quả hơi khác với đồng loại của nó
chút."

Tiểu Bình Quả quay đầu, ra sức khạc một ngụm nước bọt.

Ngụy Vô Tiện vỗ lên cái đầu lừa của nó một phát, kéo hai cái tai dài của

nó, nghĩ bụng: "Mình bị bệnh thiệt rồi à? Hay là đoạn tụ có thể truyền
nhiễm thông qua cơ thể thật? Bằng không thì tại sao mấy ngày qua mình cứ
luôn cảm thấy... đến cả giấc mơ hão kia cũng một lời khó mà nói hết. Quy
ẩn, Lam Trạm muốn quy ẩn cũng phải là chuyện tám mươi hay một trăm
năm sau lận, hơn nữa cũng đâu nhất định phải ở sát vách mình chứ? Lại
còn làm cơm cho mình, trồng trọt giúp mình, quản lý sổ sách thay mình,
dệt vải cho mình? Không đúng, quên mất trồng trọt là việc của mình... Này
là cái gì với cái gì đây... Y có phải vợ mình đâu chứ!"

Hắn tỉ mỉ nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lam Vong Cơ, lại vì vậy mà

sinh ra chút tiếc nuối kỳ lạ: "Người như vậy, lại không phải vợ mình, ài...."

Lúc hai người đến thị trấn nhỏ trước Loạn Táng Cương Di Lăng, thì đã

cách biến cố Kim Lân đài năm ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.