MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 837

phải ngươi tới Di Lăng săn đêm, ta nói muốn mời ngươi ăn cơm, còn nhớ
vụ này không?"

Lam Vong Cơ: "Còn nhớ."

Ngụy Vô Tiện: "Cơ mà xấu hổ quá, cuối cùng vẫn là ngươi trả tiền, ha

ha!"

Hắn chỉ cười vài tiếng rồi dừng.

Không dừng lại lâu, bọn họ nhanh chóng băng qua cái trấn nhỏ này.

Loạn Táng Cương toạ lạc ở một nơi sâu trong cụm núi Di Lăng.

Dường như bị oán niệm sâu nặng ngấm dần, cành lá và rừng cây trên đồi

núi này đều một màu đen kịt. Tường cao hơn trượng xây từ chân núi lên,
trên mặt tường khắc chi chít chú văn, đề phòng người hoặc thứ không phải
người ra vào.

Bức tường chú bao vây toàn bộ Loạn Táng Cương sớm nhất là do gia

chủ đời thứ ba của Kỳ Sơn Ôn thị dựng lên, bởi không cách nào lọc sạch
oán linh có xu thế dời núi lấp biển nơi đây, đành phải lùi lại mà cầu việc
khác, chọn cách bao vây ngăn chặn nó. Tường phía này đã từng bị Ngụy
Vô Tiện làm sập một lần, bức hiện nay, là do Lan Lăng Kim thị dẫn người
tới, xây dựng gia cố thêm cái mới.

Nhưng lúc bọn họ đến, lại phát hiện một quãng tường cao thật dài đã bị

sập thêm lần nữa.

Ngụy Vô Tiện để con lừa hoa dưới chân núi, ba người bước qua bức

tường nát, men theo đường núi đi lên trên. Không bao lâu sau, đã trông
thấy một pho tượng thú đá không đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.