MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 838

Pho thú đá này nặng hơn ngàn cân, canh giữ đường núi đã nhiều năm,

cây mây bò đầy quanh thân, rêu rải rác khắp các chỗ trũng. Đầu thú bị
người lấy rìu nặng bổ xuống, vứt ở nơi cách đó không xa, đập nát bét như
đang thị uy. Mặt cắt còn mới tinh, để lộ ruột đá trắng phau. Đi thêm đoạn
nữa, lại gặp phải một pho khác cũng bị bổ, lần này là từ đầu đến chân chia
thành hai nửa.

Ngụy Vô Tiện đoán cái là biết ngay, mấy thứ này chắc chắn chính là

Thạch thú trấn sơn do chúng gia đặt ở huyệt vị phong thuỷ trên Loạn Táng
Cương sau khi hắn chết năm xưa. Loại thú đá này có khả năng trấn âm trừ
tà, yêu cầu kỹ thuật cực cao, giá thành cũng hết sức đắt đỏ. Giờ đây e là tất
cả đã bị người phá huỷ, thiệt là phung phí của trời.

Ngụy Vô Tiện với Lam Vong Cơ sóng vai đi vài bước, tình cờ quay đầu

lại, thấy Ôn Ninh đứng bên pho thú đá nọ, cúi đầu bất động, bèn nói: "Ôn
Ninh? Ngươi đang nhìn cái gì vậy?"

Ôn Ninh chỉ chỉ cái bệ của thú đá.

Pho thú đá này đặt nằm trên một cọc gỗ thấp tròn thô to. Bên cạnh cọc

gỗ thấp đó là ba cái cọc gỗ nhỏ hơn, thấp hơn nằm rải rác, dường như từng
bị lửa đốt, đều cháy đen cả.

Ngụy Vô Tiện không biết nên thở dài, hay là nên lặng thinh nữa.

Hắn vốn không có ý trở về chốn cũ.

Trong cuộc đời Ngụy Vô Tiện có hai quãng thời gian dằn vặt nhất, đều

trải qua ngay ở nơi đây. Hắn đã biết trước, trở lại Loạn Táng Cương, nhất
định sẽ trông thấy những thứ này, chẳng thể tránh khỏi. Biết rõ không cách
nào phôi phai, là làm chuyện vô ích, nhưng ánh mắt vẫn không dằn được
mà bắt đầu kiếm tìm ở nơi gần mấy cây cọc gỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.