MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 913

Vừa nghe thấy tiếng hắn, Ôn Uyển thoắt cái đứng lên, kéo hai hàng nước

mắt mãnh liệt dâng trào hướng hắn chạy tới, lại lần nữa quắp đến trên đùi
hắn. Người qua đường reo lên: "Đây lại là ai hả, mẹ nó ư? Mẹ nó ở đâu,
cuối cùng ai là cha đấy?"

Ngụy Vô Tiện phất tay nói: "Tất cả giải tán giải tán!"

Thấy hết trò vui xem, đám người rảnh rỗi lúc này mới chậm rãi tản ra.

Ngụy Vô Tiện quay đầu lại, mỉm cười, nói: "Trùng hợp thế này. Lam Trạm,
sao ngươi lại ở chỗ này?"

Lam Vong Cơ gật đầu nói: "Săn đêm. Đi ngang qua."

Nghe giọng hắn không khác so với mọi khi, cũng không chán ghét căm

hận không đội trời chung, Ngụy Vô Tiện bỗng nhiên cảm giác được gánh
nặng trong lòng liền bay biến*.

(*tâm đầu nhất buông, lòng nhất thời liền buông lỏng)

Ngập ngừng, Lam Vong Cơ lại chậm rãi nói: "... Đứa trẻ này?"

Ngụy Vô Tiện tâm tình thả lỏng miệng sẽ không buộc chặt, tiện miệng

nói: "Ta sinh đó."

Đầu mày Lam Vong Cơ giật giật, Ngụy Vô Tiện ha ha nói: "Dĩ nhiên là

đùa thôi. Người khác sinh, ta mang theo đi chơi. Ngươi vừa làm gì đấy?
Thế nào lại làm nó khóc?"

Lam Vong Cơ giọng hờ hững nói: "Ta cái gì cũng không có làm."

Ôn Uyển ôm chân Ngụy Vô Tiện, còn đang co cụm thút tha thút thít đeo

bám. Ngụy Vô Tiện ngộ ra. Gương mặt Lam Vong Cơ kia tuy là dễ nhìn,
nhưng trẻ con còn nhỏ thế này đại khái vẫn chưa biết được xấu đẹp, chỉ
thấy người này một chút cũng không dễ gần, lạnh lùng nghiêm khắc hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.