MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 926

Ngụy Vô Tiện vờ như không nghe thấy câu này, mau chóng đổi đề tài,

Lam Vong Cơ lại nói: "Mấy năm qua, tâm tính ngươi..."

Muốn tránh cũng tránh không được, Ngụy Vô Tiện đành phải ngắt lời y:

"Lam Trạm ngươi... tuyệt thật đấy. Chẳng phải bầu không khí vẫn đang rất
tốt hay sao, tự dưng lại khơi chuyện ta không muốn nói tới làm gì?"

"Ngươi định vẫn như thế này ư?" Nếu không như thế, còn có thể thế

nào?

Chuyện đến nước này, suy cho cùng cũng là vì con đường hắn tu. Ngay

cả Âm Hổ phù cũng không phải điểm quan trọng, bởi Âm Hổ phù chẳng
qua chỉ tựa như một Ngụy Vô Tiện khác mà thôi, hơn nữa còn là một Ngụy
Vô Tiện không biết phản kháng, ở trong tay ai thì sẽ nghe theo lời người
đó. Hủy diệt Âm Hổ phù cũng không thể giải quyết tất cả vấn đề, trừ khi
hắn không bước lên con đường âm tà, không tu nó nữa.

Nhưng, nếu như không đi đường này, hắn sẽ không có cách nào tự bảo

vệ mình, càng không thể nào có dư sức đi bảo vệ người khác.

Khó giải.

Ngụy Vô Tiện chậm rãi nói: "Hôm nay cám ơn ngươi chịu tới đây ăn

cơm với ta, cũng cám ơn ngươi đã nói cho ta biết tin này. Cơ mà, đúng sai
tại mình, khen chê bởi người, miễn bàn được mất. Nên làm gì, trong lòng ta
tự hiểu."

"Về phần tâm tính, tính trong lòng ta thế nào, ta rõ ràng nhất, ta tin tự ta

khống chế được. Không cần người khác chen vào cho ý kiến. Mà có muốn
cũng không thể chen vào."

Lam Vong Cơ ngồi đối diện hắn dường như đã đoán trước thái độ ấy của

hắn, hơi nghiêng đầu, nhắm hai mắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.