MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 981

nhục, ác độc đó. Chẳng lẽ đến cả chút xíu áy náy, đồng cảm ngươi cũng
không có?"

Tiếng mắng chửi vang cả một vùng, Ngụy Vô Tiện lại lặng yên chịu

đựng.

Chỉ có căm phẫn, mới có thể đè nén tâm tình trong lòng gã xuống.

Một gã tu sĩ đứng hàng đầu ở một góc phương trận vô cùng đau đớn nói:

"Ngụy Anh, ngươi làm ta quá thất vọng. Thiệt ta lúc đầu từng ngưỡng mộ
khâm phục ngươi, còn nói ngươi dầu gì cũng là nhân vật khai tông lập phái
của cả một thế hệ. Hôm nay nghĩ tới, thật muốn buồn nôn. Bắt đầu từ bây
giờ, ta với ngươi không thể cùng tồn tại!"

"Hahahaha..."

Ngụy Vô Tiện cười đến gần như không thở nổi, khóe mắt hắn long lanh

nước: "Ngươi ngưỡng mộ ta? Ngươi nói ngươi ngưỡng mộ ta, vậy tại sao
lúc ngươi ngưỡng mộ ta ta lại chưa từng trông thấy ngươi? Mà khi ta bị
người ta hô hào đòi đánh, ngươi lại nhảy ra hò hét cổ động? Sự ngưỡng mộ
này của ngươi, có hơi rẻ mạt quá rồi. Ngươi nói ngươi từ nay về sau không
thể cùng tồn tại với ta, rất hay, ngươi không thể cùng tồn tại hay không đội
chung trời, có ảnh hưởng gì tới ta? Sự ngưỡng mộ và ghê tởm đấy của
ngươi, cũng chỉ tầm thường thế mà thôi, sao lại không biết thẹn mà lấy ra
kêu gào?"

Lời còn chưa dứt, cổ họng hắn chợt nghẹn, một cơn đau âm ỉ đột nhiên

xuất hiện truyền từ ngực tới.

Cúi đầu nhìn, một mũi tên đang ngay ngắn cắm trên ngực hắn, đầu mũi

tên vùi vào giữa hai xương sườn.

Hắn nhìn sang hướng mũi tên bắn tới. Kẻ bắn ra mũi tên này, là một tu sĩ

trẻ mi thanh mục tú, đứng trong phương trận của một gia tộc nhỏ, hãy còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.