MA LỰC TÌNH YÊU - Trang 174

“Đến lúc rồi đấy.”

“Thật vui khi lại được nghe thấy điều này, em biết là sự nín

nhịn của anh sẽ không kéo dài lâu đâu mà. Thực sự thì anh chưa bao
giờ mềm mỏng cả…”

Warren cau mày khi Drew đi khỏi. Có thật là tính tình anh quá tệ

khi ở cùng mọi người không? Thủy thủ đoàn của anh đâu có nghĩ vậy,
hay là anh đã đặt cho mình quá nhiều nguyên tắc trong suốt
những năm qua. Tất nhiên là anh hơi nóng nảy và rất dễ bị chọc
giận bởi một số thứ như cái kiểu phấn khích luôn thường trực của
Drew lúc nãy chẳng hạn. Việc nó lúc nào cũng hào hứng khiến anh
khó chịu, có thể bởi vì nó nhắc anh nhớ đến khoảng thời gian trước,
lâu lắm rồi, khi anh cũng giống như thế mỗi khi đứng trước
Marianne.

Anh đẩy suy nghĩ ấy ra khỏi đầu khi đi thẳng đến quảng trường

Berkeley, càng nghĩ càng thấy khó chịu hơn. Tuy nhiên, tâm trạng
anh vẫn đang rất tốt và thậm chí còn có chiều hướng tích cực hơn
khi đi gần đến nơi. Không có nhiều ngày tuyệt vời như hôm qua.
Và rồi tất cả sự chú ý cũng quay trở lại với niềm thích thú khi đến
thăm em gái. Anh còn nghĩ cả đến việc mở thêm một chi nhánh mới
nhất của Skylark ở đây, thậm chí anh còn quan tâm đến việc tìm
cho mình một tình nhân tạm thời trong những tháng ngày sắp tới
nữa kìa.

Có lẽ anh cũng nên tham gia buổi khiêu vũ cùng với mấy thằng

em, đơn giản chỉ là để nhìn những kẻ độc thân của xã hội thương lưu
cư xử dễ dãi như thế nào thôi mà.

Tên cướp biển đã giải nghệ người Pháp, Henri, đã trở thành người

quản gia trong thời gian này, phải mất đến vài phút hắn mới mở
cửa cho Warren và thông báo rằng anh đến không đúng lúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.