MA SÓI - Trang 107

Chương 12

T

ại Paris, Jean - Bapstiste Adamsberg ghi lại thông tin. Anh đã tìm được

một bản đồ hành chính của Mercantour, anh nhét nó vào ngăn kéo cuối
cùng của bàn làm việc, nơi anh xếp những câu hỏi lộn xộn và những hành
động bất trắc. Anh gạch chân màu đỏ tên La Castille. Hôm qua, anh đã
đánh dấu Guillos. Anh ngắm cái bản đồ thật lâu, tay chống má, vẻ nghĩ
ngợi.

Viên trợ lý Danglard nhìn anh làm việc, vẻ hơi sầu não. Ông không hiểu

tại sao Adamsberg lại quan tâm đến câu chuyện về con sói đến thế, trong
khi đang phải điều tra một vụ giết người phức tạp ở phố Gay-Lussac - một
trường hợp phòng vệ chính đáng quá hoàn hảo để có thể là thật - và một ả
giết người điên rồ quá mức đã thề sẽ bắn một phát đạn vào người anh.
Nhưng cảnh sát trưởng luôn luôn là vậy: Danglard không bao giờ nắm bắt
được cái logic đặc biệt điều khiển sự chọn lựa của Adamsberg. Hơn nữa,
đối với anh, hoàn toàn không có sự hiện diện của logic ở đây, mà mãi mãi là
một tình trạng hỗn độn bừa bãi được dệt nên từ những mơ mộng và bản
năng, và thường dẫn đến, bằng các cách không thể giải thích nổi, những
thành công không thể chối cãi.

Tuy nhiên, theo đuổi Adamsberg trên con đường suy nghĩ của anh là một

điều quá sức đối với hệ thần kinh của viên trợ lý. Bởi không chỉ vì bản chất
của những suy nghĩ đó thường là bất định, nửa vời, giữa trạng thái bốc hơi,
hóa lỏng và đông cứng, mà còn vì chúng kết tụ với những suy nghĩ khác mà
không có bất cứ một mối quan hệ hợp lý nào chỉ đạo. Và trong khi
Danglard, bằng bộ óc sắc bén của mình, lựa chọn, phân loại, liên kết và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.