MA SÓI - Trang 163

— Bằng cách nào?

— Bằng tiền.

Camille giảm tốc độ, đỗ xe vào một chỗ bên lề đường.

— Ta đã dừng lại sao? ông Canh Đêm hỏi.

— Tôi duỗi tay, Camille vừa nói vừa xuống xe. Hướng đi rất khó lái còn

đường thì xấu.

— Phải, Soliman nói. Tôi cũng nhận thấy vậy.

— Tôi sẽ chỉ cho cậu một cái bản đồ, cô nói. Bọn tôi tìm thấy nó ở nhà

Massart, cùng với một hành trình. Cậu sẽ chỉ cho tôi xem Loubas ở đâu.

— Cạnh Jausiers.

— Vậy cậu sẽ chỉ cho tôi cái Jausiers ấy ở đâu.

— Chị không biết Jausiers ở đâu ư? Soliman ngạc nhiên.

— Không, Camille trả lời, tựa người vào cửa xe. Tôi không biết Jausiers ở

đâu. Trước năm nay tôi chưa từng đến cái vùng nóng rẫy này, tôi chưa từng
lái một chiếc xe ba tấn trên một con đường núi vừa xấu vừa hẹp, tôi không
biết Mercantour có hình dạng ra sao. Tôi chỉ biết biển Địa Trung Hải nằm
phía dưới và biển đó không lấn đất cũng không lùi ra xa.

— Thôi được, Soliman nói, choáng ngợp. Chị sống ở đâu mà không biết

đến những điều đó vậy?

Camille đi lục lọi trong ngăn kéo của mình rồi đóng cửa xe cam nhông lại

và lại nhích lên ngồi bên cạnh Soliman, tay cầm tấm bản đồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.