MA SÓI - Trang 166

— Hắn tin rằng hắn là một con sói, ít ra là thế, Soliman nói. Như vậy cũng

đủ rồi.

— Có thể.

— Kẻ đánh bẫy có cho cảnh sát xem cái bản đồ không?

— Tất nhiên. Họ chỉ nghĩ rằng đó là một chuyến du lịch bình thường sang

Manchester.

— Thế còn những chỗ đánh dấu?

— Đơn giản là công việc, theo họ là vậy. Việc đó có lý, nếu như cậu tin

rằng Suzanne chỉ bị một con chó sói tấn công. Và cảnh sát tin như vậy.

— Bọn ngu xuẩn, ông Canh Đêm nói bằng giọng chắc nịch. Một con sói

không tấn công người.

Lại im lặng. Hình ảnh Suzanne bị cứa cổ lại hiện ra trước mắt Camille.

— Đúng vậy, Camille thì thầm.

— Ta bám sát đít hắn, ông Canh Đêm nói.

Camille bật công tắc lên rồi lái xe ra khỏi chỗ đậu.

Cô im lặng lái một lúc, tay căng ra trên vô lăng.

— Tôi tính rồi, Soliman nói. Massart có thể đi từ mười lăm đến hai mươi

dặm một đêm để không làm lũ thú bị mệt. Hiện giờ hắn hẳn đang ở phía
Bắc Mercantour, cứ cho là ở ngang đèo Bonette. Đêm nay, hắn sẽ để mình
đi đến Jausiers, cách khoảng hai mươi lăm kilômét. Ta sẽ đợi hắn ở đó vào
bình minh, trừ khi ta gặp hắn trên núi.

— Cậu muốn ta chạy cả đêm qua Mercantour ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.