MA SÓI - Trang 285

— Mẹ kiếp, ông Canh Đêm này. Cô ấy không phải của tôi. Không ai là

của ai cả.

— Đừng có mưu mô với chính tâm hồn mình. Tại sao anh để cô ấy cho

những kẻ khác?

— Hãy hỏi tại sao gió không ở lại trên cây ấy.

— Ai là gió? Anh? Hay là cô ấy?

Adamsberg mỉm cười.

— Chúng tôi thay phiên nhau.

— Điều đó cũng không tồi, chàng trai của ta.

— Nhưng gió bỏ đi, Adamsberg nói.

— Và gió lại quay về, ông Canh Đêm đáp lời.

— Chính vậy, vấn đề là ở đó. Gió luôn quay về.

— Cốc cuối cùng đó, ông Canh Đêm xem xét cái chai trong bóng đêm rồi

thông báo. Phải chia phần ra thôi.

— Thế còn ông, ông Canh Đêm? Ông có yêu ai không?

Ông Canh Đêm im lặng.

— Tôi cóc quan tâm, Adamsberg nói. Tôi không buồn ngủ.

— Anh không có câu trả lời ư?

— Suzanne, suốt cả cuộc đời. Chính vì thế mà tôi tháo hết đạn trong bao

của ông ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.