MA SÓI - Trang 339

— Đó là móng của Massart, Adamsberg vừa nói vừa chậm rãi đi dọc con

đường, và đó là những cái móng được cắt ra. Trong ngôi nhà trên đỉnh
Vence, Brévant không nhặt được cái móng nào trong nhà vệ sinh. Cho đến
khi Hermel có sáng kiến rà soát trong căn phòng thì ta mới tìm thấy vài mẩu
móng. Nhưng những mẩu móng đó là do răng cắn, Soliman ạ. Đó chính là
điều gây ra nhiều phiền toái đến thế. Một bên là một kẻ sử dụng bấm móng
tay, một bên là một kẻ gặm móng tay trên giường. Chỉ có thể là một trong
hai thôi, Sol ạ. Sau vụ đó, theo tôi thì chúng ta quả là may mắn khi tìm ra
khách sạn nơi hắn trọ, sau đó tìm được hai cái móng tay và sợi tóc. Phải,
chúng ta thật là những kẻ may mắn. Với tấm bản đồ, tôi không tin Massart
tấn công một cách ngẫu nhiên. Với vụ những cái móng tay này thì tôi nghi
ngờ ngay cả sự tồn tại của Massart.

— Nhưng mẹ kiếp, Soliman nói. Những cái móng thì sao?

— Lawrence đã cắt chúng trên xác, Soliman ạ.

Soliman nhăn mặt ghê tởm.

— Hắn không ngờ rằng Massart dùng răng gặm móng tay. Hắn không thể

nghĩ tới một việc như vậy. Đó là một kẻ quá sạch sẽ, quá tỉ mỉ. Sai lầm đầu
tiên của tay người Canada.

— Còn có những sai lầm khác ư? Soliman hỏi, mắt dán chặt vào

Adamsberg.

— Một vài điểm. Những cây nến, và những vụ giết người dưới chân cây

thánh giá. Tôi không biết có phải Lawrence biết điều mê tín này của
Massart hay là do Camille vô tình cho hắn biết. Hắn thích thú sử dụng nó,
bởi vì điều đó làm các cậu quan tâm. Nhưng ở Belcourt, bị đám cảnh sát
bủa vây, hắn đã chọn việc giết người ở xa cả thánh giá lẫn chữ thập. Những
kẻ mê tín không bao giờ làm vậy. Họ theo đuổi, họ ngoan cố, nhất là không
bao giờ họ bỏ cuộc trước một thách thức quan trọng. Còn hắn thì đã đơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.