MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 102

Sau đó, hắn quay sang tiến về phía Hoàng Thiên. Trác Mộc thấy vậy

thì biến sắc, muốn lao tới ngăn cản nhưng lại bị một luồng lực lượng khủng
bố bao trùm, khiến hắn không thể nhúc nhích, vội vàng hét lên:

- Diệp Vọng, ngươi muốn làm gì?

- Làm gì ư? Trước tiên hãy quỳ xuống tạ tội với Dương tiểu thư đi.

Trên khóe môi của Diệp Vọng nở một nụ cười tàn nhẫn, hắn giơ tay về

phía trước, một luồng lực lượng vô hình lan tỏa ra khiến mọi người xung
quanh không chịu được mà phải thối lui.

Hoàng Thiên vẫn đứng đó, hai tay nắm chặt, ánh mắt nhìn thân ảnh

phía trước một cách căm thù. Khóe miệng đã trào máu tươi, xương cốt phải
gánh chịu một lực lượng quá lớn mà vang lên tiếng răng rắc. Nhưng hắn
vẫn đứng đó, kiên cường chống đỡ.

Máu từ thất khiếu, từ từng lỗ chân lông bị Nguyên lực tối cường mạnh

mẽ ép ra, trông cực kì ghê rợn. Hoàng Thiên thống khổ, ánh mắt nhìn
những người xung quanh, ai cũng có vẻ mặt vô tình, có kẻ lại hả hê, cũng
có kẻ ánh mắt đầy thương hại.

Lại nhìn về phía thiếu nữ, nàng vẫn đứng đó, khuôn mặt có chút

không nỡ, nhưng không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn hắn.

Hoàng Thiên hắn từ khi sinh ra tới nay, chưa bao giờ làm một việc

xấu, cũng không gây thù chuốc oán với ai. Vậy mà bây giờ, hắn liên tục bị
người ta ức hiếp, và những người xung quanh thì lạnh lùng, vô cảm.

Vì cái gì? Vì cái gì mà hắn bị đối xử như thế, hắn không biết, hắn

không cam lòng. Ánh mắt của hắn lại thay đổi, đen, lạnh lùng và chết chóc.

Một tấc, hai tấc, năm tấc… cơ thể hắn thấp dần thấp dần, xương chân

rạn nứt gần như sắp vỡ nát. Bàn chân không biết tự lúc nào đã máu thịt bầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.