MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1115

Kích động nhìn về thanh kiếm quen thuộc này, Vân Vũ cười ha hả,

ngửa mặt lên trời hét lớn đầy thỏa mãn:

- Cuối cũng ta cũng có thể cầm ngươi trở về rồi, ha ha! Hoàng Thiên

ơi Hoàng Thiên, ngươi nghĩ mình là ai chứ? Huyễn Thần Thanh Lôi kiếm
không phải thứ ti tiện như ngươi có thể khống chế. Ha ha!

Nhưng mà hắn vừa mới nói xong, Huyễn Thần Thanh Lôi kiếm lập

tức run rẩy không ngừng, bộc phát ra trùng thiên hào quang màu máu, đem
toàn bộ bầu trời của Thiên Thu Viện nhuộm đỏ. Kiếm ý cường đại hoành
hành khắp chốn, lan tràn khắp không gian. Trận trận uy áp khủng bố vô
biên ép xuống, khiến cho hắn không nhịn được mà quỳ phục xuống nền đất.

Huyễn Thần Thanh Lôi kiếm thoát khỏi bàn tay của hắn, bay lên

không trung cấp tốc xoay tròn. Trời đất lúc này tựa như muốn giao hòa, bị
kéo lại gần nhau hơn. Từng luồng sấm sét khủng khiếp như từ chín tầng
trời bị kéo xuống, ngưng tụ vào thân kiếm. Sức mạnh tập trung ngày càng
lớn, thân kiếm ngày càng chói mắt, bộc phát ra hào quang sáng rực khiến
mắt người khó mà nhìn tới.

Vân Vũ đơ ra tại chỗ, mặc cho đau rát cỡ nào, ánh mắt vẫn tràn đầy

khó tin nhìn tới. Bởi vì nơi đó hắn trông thấy một bóng người, tuy rằng có
chút mờ ảo nhưng lại rất quen thuộc, giơ tay bắt lấy Huyễn Thần Thanh Lôi
kiếm, sau đó hướng về phía hắn chém ra một kiếm.

Một đường kiếm như chậm lại như nhanh, vừa mạnh mẽ vô biên vừa

yếu ớt vô lực. Những tràng cảm giác mâu thuẫn cứ thế diễn ra trước mắt
của hắn, khiến hắn lâm vào trong chết lặng. Còn có tuyệt vọng.

Va chạm bộc phát, một tiếng nổ mạnh cực lớn vang ra, sóng âm như

hóa thành thực chất lan xa, đem tất cả ngoại vật cản đường đều đánh nát
thành bụi phấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.