MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1375

Lâm Thanh Phong sắc mặt trầm xuống, hiển nhiên cũng chẳng dễ chịu

gì. Nếu không phải đối phương là người quen của cháu mình, lại còn nhỏ
tuổi như thế, ông đã một chưởng vỗ nó bay đi rồi. Từ xưa tới nay có ai dám
ăn nói với ông như thếđâu?

- Không có! Được rồi… bớt nhiều chuyện một chút. Mau mau đi vào

đi thôi.

Ông lắc đầu thở dài, cũng không muốn cùng tên này huyên thuyên

thêm một chút nào nữa, phất tay đưa bọn hắn bay xuống thuyền.

Thời điểm này, đa phần mọi người đều đã chạy xuyên qua thông đạo.

Sương mù hắc sắc một lần nữa cuồn cuộn trở lại, như sóng biển cuộn trào
về thông đạo, ngày càng đậm đặc, đem con đường gần như vây kín.

Khoảng thời gian sau đó, khi mà người cuối cùng đi qua thông đạo.

Trấn Không Trận rốt cục cũng không chịu được nữa, ầm ầm sụp đổ. Vết
rách trên kết giới nhanh chóng phục hồi hoàn hảo, tựa như chưa bao giờ tồn
tại. Có chút đăm chiêu nhìn về kết giới, Lâm Thanh Phong trong lòng
không khỏi thở dài, khẽ than trong lòng:

- Mong rằng các ngươi sẽ không chọc phải hắn ah.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.