MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1394

Nhìn căn phòng trước mắt, Hoàng Thiên cánh tay khẽ đưa lên đặt trên

cửa đá. Phù văn lóe sáng, một cái trận pháp ẩn hiện trong tròng mắt. Quả
nhiên nơi này được bảo hộ bởi trận pháp, ngăn cản người ngoài tiến vào.
Hắn trong lòng không ngừng cảm thán, nhưng tất nhiên không thể bỏ cuộc.
Chưa kể hắn trình độ trận pháp cực cao, thì những ngày này gian khổ, hắn
cũng không thể từ bỏ được.

Thu liễm tâm tình của mình, hắn bắt đầu nghiêm túc phá trận.

Không hổ là cung điện của Bệ Ngạn, trận pháp trình độ cực cao, lấy

thiên phú của hắn cũng phải cảm thấy quá sức. Dùng hơn mười tiếng đồng
hồ, mới phá giải được trận pháp phong ấn của căn phòng.

Hồi hộp đẩy mạnh cánh cửa đá khổng lồ, tiếng ken chét vang lên đinh

tai nhức óc. Một luồng sáng chói quang mang từ bên trong chiếu xuyên qua
khe cửa, khiến mắt người đau nhói. Là ánh sáng phát ra từ bảo vật, từ thiên
tài địa bảo, khoáng thế kỳ trân đây mà. Hoàng Thiên không nhịn được cỗ
hưng phấn trong lòng, nhanh chóng bước vào bên trong.

Nhưng mà…

Để cho hắn phải thất vọng rồi.

Trống trơn… Một căn phòng cực lớn, phải tới mấy trăm mét vuông

diện tích… trống trơn không còn một mảnh.

Là chuyện gì xảy ra? Bên ngoài chẳng phải viết đây là phòng bảo tàng

sao? Tại sao lại không có gì thế này, thậm chí sạch sẽ tới mức cho hắn cảm
giác như đã có ai đến trước, đem mọi thứ đều cuốn đi mất rồi.

Tâm tình chẳng khác nào rơi xuống vực sâu, hắn cố gắng hít lấy một

hơi thật sâu để giữ bình tĩnh, tiếp tục tiến vào bên trong. Ngay khi thân thể
hắn hoàn toàn bước vào, cửa đá đột nhiên trở về vị trí, ầm một tiếng đóng
kín.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.