MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1552

Trả lời hắn là một sự im lặng đến đáng sợ, người thanh niên không nói

một lời, đôi ánh mắt như thấu qua hư không đặt tại người hắn. Một cái
nhìn, đã thay cho câu trả lời, một câu trả lời mà cả thế gian này, chỉ có hai
người bọn họ hiểu được.

Cuối cùng, hắn chỉ khẽ than nhè nhẹ, mang theo một chút thỉnh cầu

mà nói:

- Đấu Trường Hỗn Độn này có ý nghĩa rất lớn đối với ta, đừng huỷ

diệt nó.

Tên thanh niên lúc này mới thu hồi ánh mắt, lắc nhẹ đầu trả lời:

- Ngươi yên tâm. Ta đến đây không phải vì huỷ diệt nơi này, ta đến để

tìm bọn họ, ta phải đưa họ trở về…

Nói đến đây, hắn chợt như không thể nói thêm được nữa, bởi vì những

gì hắn muốn nói lúc này đây như hoá thành thực chất, nghẹn mãi nơi cổ
họng. Sắc mặt hắn trầm xuống, mơ hồ như già hẳn, ẩn ẩn một nỗi bi thương
không nói thành lời.

Dường như cảm nhận được nỗi đau của hắn, người kia thực lâu không

có lên tiếng, cứ thế lẳng lặng đợi chờ. Một giờ, một ngày, một năm,…
không biết đã trôi qua bau lâu thời gian, lúc thì như rất ngắn, khi lại như rất
dài, người kia mới lần nữa lên tiếng hỏi:

- Ngươi nhất định phải cố chấp vậy sao?

Không có ai trả lời hắn, người thanh niên kia lúc này như đang chìm

vào trong hồi ức đau thương, thẫn thờ ngây ngốc tại chỗ.

Chỉ biết thở dài bất lực, hắn cũng không muốn cùng người tiếp tục nói

chuyện nữa, mà lên tiếng từ biệt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.