MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 161

lên rực rỡ sắc màu.

Phố Hàn Đàm – một con đường lớn nằm sát bên hồ Du Thủy, được

người ta chọn làm nơi tổ chức lễ hội nên đông vui hơn cả.

Hoàng Thiên dạo phố một mình, ngắm nhìn phố xá nhộn nhịp, lòng

không khỏi xao xuyến, hắn nhớ đệ đệ, nhớ cha mẹ. Ngày này bảy năm
trước, mọi người còn bên nhau, vậy mà bây giờ, hắn chỉ có một mình.

Hoàng Thiên lang thang trên đường, cuối cùng dừng lại trước cửa một

khách điếm lớn. Hơi do dự một chút, rồi hắn quết định bước vào.

Khách điếm này chính là nơi đệ tử của Thiên Huyền môn lưu lại,

Hoàng Thiên đến đây là muốn gặp Tuấn Kiệt. Vốn hắn rất do dự khi tới
đây, bởi hồi trưa hắn đã đánh trọng thương mấy tên đệ tử của Thiên huyền
môn, giờ nếu bị nhận ra thì quả là có chút rắc rối, hắn không nghĩ là mình
có thể đánh lại tên thanh niên đã đối chưởng với hắn.

Nhưng suy ngĩ một hồi, rốt cục hắn vẫn tới, một phần là đối phương

không nhìn thấy mặt hắn, một phần hắn tin tưởng Tuấn Kiệt sẽ bảo vệ
mình, còn bất đắc dĩ quá thì cùng lắm bỏ chạy.

- Mấy vị tiểu đệ này, Ta muốn gặp Tuấn Kiệt, có thể thông báo hộ một

tiếng chăng, nói là Nam Hoa Thôn cố nhân...

Hoàng Thiên đi đến chỗ một nhóm thiếu niên đang ngồi uống trà trong

phòng khách, giọng nói hơi kích động, lòng đầy mong ngóng.

Mấy tên thiếu niên vốn đang nói chuyện vui vẻ, bị người làm phiền thì

mặt mày nhăn nhó. Nhìn thấy bộ dạng của Hoàng Thiên thì tỏ vẻ khinh
thường, nét cao ngạo trời sinh hiện rõ trong mắt. Một tên trong nhóm
không hề khách khí, hừ mũi thật lạnh lùng.

- Không rảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.