MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 168

Hoàng Thiên chợt ngẩng đầu, nhìn về phía tượng rồng xa xa mà nói

lớn. Một lát sau, rốt cục có một bóng người chậm dãi bước ra.

Nàng mặc một bộ y phục màu lam nhạt, khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn

toát lên ánh hồng hào. Hàng lông mi thật dài, đôi mắt huyền ảo mông lung
như giọt nước, lại còn những đường cong mê người trên ngọc thể khiến
nàng trở nên rất cuốn hút.

Bị Hoàng Thiên phát hiện, nàng mỉm cười ngượng ngùng, tiến lại gần

hắn ngồi xuống, ngước mắt nhìn trời đêm sâu thẳm:

- Ta… xin lỗi ngươi về chuyện hai năm trước.

Nàng mở lời, giọng điệu hơi ấp úng, có lẽ việc xảy ra năm đó khiến

nàng rất áy náy. Hoàng Thiên nghe vậy thì cười cười, hớp một hớp rượu rồi
nói:

- Đâu phải lỗi của thư thư.

Thiếu nữ nở nụ cười, khẽ nghiêng đầu, đôi tay ngọc mân mê gấu áo.

Nhìn thấy khuôn mặt buồn bã của Hoàng Thiên thì thắc mắc:

- Có tâm sự sao?

Hoàng Thiên không trả lời, im lặng nhìn về thinh không xa xa mà thở

dài.

Một làn gió nhẹ lướt qua, mùi hương thiếu nữ theo gió chui vào mũi

hắn, nhẹ nhàng mà thuần khiết. Hoàng Thiên xoay đầu, thiếu nữ không biết
tự lúc nào lại xích lại gần hắn, đôi mắt trong veo ánh lên sự tinh nghịch.

Nàng nhìn hắn mỉm cười, chỉ tay về phía hồ lô rượu. Hoàng Thiên tỏ

vẻ không hiểu, mày kiếm khẽ nhíu lại, giơ hồ lô lên, chỉ tay vào nó.

- Uống rượu một mình không chán sao, ta uống cùng ngươi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.