MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 171

mặt, khẽ cựa mình, hé hé đôi mắt nhìn Hoàng Thiên:

- Ngủ đủ chưa?

Hoàng Thiên nhìn thiếu nữ, cất tiếng hỏi, cánh tay chỉ chỉ về phía bình

minh ở xa xa.

Thiếu nữ vốn đang còn mơ màng, nhìn theo hướng Hoàng Thiên chỉ,

bị chút ánh sáng mờ mờ của bình minh dội vào mắt. Chút mơ màng còn sót
lại cũng tan biến, nhận ra mình đang tựa vào vai Hoàng Thiên thì giật mình,
vội vàng thu người chỉnh lại tư thế, nhìn Hoàng Thiên với ánh mắt nghi
ngờ.

Hoàng Thiên thấy vậy thì phì cười:

- Ta đã nói rồi, ta không hứng thú với nữ nhân ngực lép.

Thiếu nữ nghe vậy thì hai má đỏ ửng lên vì xấu hổ, nhéo hông hắn thật

mạnh. Hoàng Thiên tuy đau nhưng vẫn cười lớn khiến nàng càng tức giận,
cuối cùng nàng kéo cánh tay hắn lên mà cắn.

Rốt cục thì Hoàng Thiên không cười được nữa rồi, mặt hắn nhăn nhó,

liên tục xuýt xoa:

- Ui cha… đau… đau quá…. Ta xin lỗi… a….

Mãi cho tới khi cánh tay hắn rỉ máu, nàng mới chịu tha, nhìn khuôn

mặt đau khổ của hắn mà nở nụ cười thỏa mãn.

Cuối cùng, nàng đứng dậy, khẽ xoay người bước đi, Hoàng Thiên biết

đã đến lúc phải nói lời tạm biệt, vội vàng đứng dậy nói vọng theo:

- Ta còn chưa biết tên của thư thư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.